Đời sống

Đúng kỷ niệm 10 năm ngày cưới, vợ tôi để tờ đơn ly hôn cùng lá thư vỏn vẹn 1 câu: Chồng à, bao lâu rồi anh không ôm em?

Nghe đến đó thì vợ tôi chỉ biết bật khóc, quả thật từ ngày cô ấy ở nhà thì tôi không dành sự quan tâm cho cô ấy nữa. Lúc nào tôi cũng ra ngoài kiếm tiền nhưng không còn quan tâm, yêu thương vợ con nữa. Lúc nào tôi cũng chỉ biết trách móc, chứ không hỏi xem vợ tôi ra sao.

Phụ nữ sẽ phải đối mặt với chuyện ly hôn sớm nếu cứ phạt chồng bằng những cách này / Muốn ly hôn người chồng thích nhậu nhẹt bỏ bê vợ con

Tôi cưới vợ năm 28 tuổi, lúc đó cũng không quá già nhưng cũng không phải là quá trẻ trung. Vợ tôi ít hơn tôi 6 tuổi, cô là người giỏi giang, hoàn hảo. Lấy được cô ấy chính là điều khiến tôi thấy tự hào và hãnh diện nhất.

Nhiều người nói vợ tôi có số hưởng khi lấy được tấm chồng giàu có, nhưng sự thật tôi mới chính là người may mắn khi được cô ấy để ý. Bởi lúc lấy tôi thì cô ấy có tất cả từ nhan sắc, sự nghiệp. Còn tôi khi đó chẳng có gì ngoài hai bàn tay trắng. Dù vậy vợ tôi luôn động viên:

Rồi nhất định anh sẽ thành công hơn bây giờ nữa. Em tin vào điều đó.

Thời gian đầu mới cưới thì vợ chồng tôi hạnh phúc lắm, chưa vướng bận con cái nên tình cảm lúc nào thăng hoa, thêm nữa là tiền bạc cũng không phải lo. Nhưng rồi khi vợ tôi sinh 2 đứa con thì cuộc sống vợ chồng tôi đảo lộn. Cô ấy không còn nhiều thời gian dành cho chồng mà lúc nào quay cuồng công việc, cơm nước, con cái… Hôm nào tôi cũng thấy vợ mình thức dậy từ sáng sớm tinh mơ đến tối muộn mới được đi ngủ.

Ảnh minh họa

Ảnh minh họa

Tôi quyết định bảo vợ nghỉ việc để ở nhà có thể chăm sóc cho con thật chu đáo hơn. Bởi vì tôi hoàn toàn lo đủ kinh tế chứ không phải như trước nữa, để vợ ở nhà càng khiến cho tôi thấy thoải mái hơn khi cô ấy chăm sóc chồng con tốt hơn.

Nhưng chẳng hiểu sao từ khi vợ tôi ở nhà thì tôi thường xuyên gây sự với cô ấy. Nhiều khi về nhà tôi cứ kêu ca để nhà cửa bẩn, cơm nấu không ngon. Tôi thừa biết vợ tôi mang tiếng ở nhà nhưng thật sự thì chăm 2 con cũng đâu có nhiều thời gian rảnh rỗi. Nhưng tôi đi làm vất vả, ở công ty nhiều việc, nay về nhà nhìn vợ cứ để nhà cửa bừa bộn nên tôi quát mắng.

Có lần tôi tức giận vì quát vợ do lỡ nấu món canh mặn thì vợ tôi mệt mỏi mới đòi ly hôn. Lúc đó tôi cũng nóng giận nên quát:

Ly hôn thì ly hôn, tôi đã quá mệt mỏi với cô rồi.

 

Sao anh có thể nói ra những lời đó, anh không có quyền…

Vậy cô nghĩ cô có quyền à? Cô nhìn lại mình xem, nấu cơm thì chán, chồng đi mệt cả ngày về cơm tử tế không có mà ăn, con cái nheo nhóc quần áo đồ chơi vứt tùm lum khắp nhà sao chấp nhận được?.

Vì ai mà tôi thành ra như này cơ chứ?

Cô ở nhà có chừng ấy việc không làm được, có biết tôi ra ngoài kiếm tiền vất vả như nào không hả?

Nghe đến đó thì vợ tôi chỉ biết bật khóc, quả thật từ ngày cô ấy ở nhà thì tôi không dành sự quan tâm cho cô ấy nữa. Lúc nào tôi cũng ra ngoài kiếm tiền nhưng không còn quan tâm, yêu thương vợ con nữa. Lúc nào tôi cũng chỉ biết trách móc, chứ không hỏi xem vợ tôi ra sao?

 

Tôi cứ nghĩ chỉ cần kiếm nhiều tiền về cho vợ con thế là đủ, 10 năm hôn nhân rồi mà đã rất lâu tôi cảm thấy mình không còn chủ động ôm hôn vợ nữa. Nhiều lúc vợ tôi có chủ động thì thì tôi cũng gạt đi kêu mệt, kêu phiền. Tiền thì vẫn đưa cho vợ hàng tháng, chỉ đi làm không gái gú nhưng cũng chẳng thiết tha vợ con.

Hôm đó đúng ngày kỷ niệm 10 năm chúng tôi kết hôn thì vợ có đòi đi ăn kỷ niệm nhưng tôi bận quá nên quát rồi lỡ đánh cô ấy 2 cái. Lúc đó tôi đau đớn vô cùng, không ngờ mình lại biến thành người như vậy. Tôi vội vàng xin lỗi vợ tha thứ nhưng cô ấy không nghe.

Tôi còn yêu vợ lắm, còn muốn vun vén cho gia đình này lắm, nhưng có lẽ không còn được nữa rồi. Hôm đó vợ tôi để lại đơn ly hôn cho chồng với bức thư:

Đã bao lâu rồi anh không chủ động hôn em hả chồng? Hôm nay em sẽ giải thoát cho chính mình.

Vợ tôi ôm 2 con rời đi, căn nhà mà cô ấy đã từng vun vén rất nhiều. Hạnh phúc trôi qua quá nhanh, từ lúc cô ấy để lại đơn ly hôn tôi gọi điện rất nhiều, tôi khóc lóc, nói rằng hối hận, nói không muốn ly hôn cô ấy. Nhưng vợ tôi thì cô ấy nói đã quá mệt mỏi, sợ mình không thể chấp nhận tôi thêm nữa. Giờ đây tôi biết phải làm sao đây?.

 

 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm