Sợ chồng đi ngoại tình, đêm nào tôi cũng tỏ vẻ mãn nguyện mỗi lần "ân ái" nhưng thật ra...
Đêm tân hôn, sau khi đánh thuốc mê vợ, tôi đau đớn mở cửa cho gã đàn ông ấy bước vào / Chê bai anh nghèo hèn, tôi quyết chí lấy bằng được trai giàu, đến ngày cưới mới ngã ngửa khi thấy anh bước vào
Tôi năm nay 30 tuổi, chồng hơn tôi 1 tuổi. Chúng tôi cùng làm trong ngành công nghệ thông tin nhưng khác công ty. Ngày trước tôi và anh học chung khoa, sau một số buổi giao lưu cũng như chương trình thiện nguyện của trường tôi và anh quen nhau. Anh vui tính, hài hước và rất hiền lành. Còn tôi thì cá tính, bụi bặm và không dịu dàng như nhiều cô gái khác. Cứ nói chuyện, tiếp xúc với nhau chúng tôi dần trở nên thân thiết nhưng không yêu nhau.
Anh không phải là mối tình đầu của tôi và tôi cũng vậy. Khi hai đứa đến với nhau, đó là lúc trái tim tôi đang tổn thương vì người cũ phản bội, lúc đó anh cũng chia tay bạn gái được một thời gian. Anh đã ở bên an ủi, động viên tôi rất nhiều. Những phải mãi sau đó chúng tôi mới trở thành 1 cặp. Yêu nhau 1 năm thì chúng tôi đi đến hôn nhân.
Trước khi kết hôn, chúng tôi không vượt rào. Anh không muốn tôi phải chịu thiệt thòi với người chồng sau này ngộ như tôi và anh không có duyên nợ. Thế nên đêm tân hôn, anh là người đàn ông đầu tiên của tôi.
Tôi cũng đã chuẩn bị tinh thần rất nhiều cho "chuyện ấy", nó khó khăn hơn tôi nghĩ và tôi gần như không có cảm giác gì cho chuyện đó.
Cứ nghĩ lần đầu thì ai cũng vậy nhưng những đêm sau đó tôi đều chưa có cảm xúc gì thì anh đã dừng lại. Tôi vẫn thấy anh ân cần và chu đáo với tôi. Anh mặc dù đã có vợ nhưng cũng không ít các cô gái khác ngưỡng mộ. Tôi lo sợ rằng một ngày anh sẽ phản bội tôi mà ngoại tình.
Thế nên trong các buổi "giao ban" sau đó tôi đều tỏ ra khuôn mặt thỏa mãn nhất có thể, thậm chí còn có 1 số lời lẽ tán thưởng chồng, anh vui lắm. Nhưng thâm tâm tôi, thực sự không được thỏa mãn và có phần rất bí bách. Đàn ông ở tuổi anh đáng lẽ phải rất sung sức chứ. Trước đây tôi cứ nghĩ, hôn nhân chỉ cần hai bên yêu nhau, trân trọng nhau, chia sẻ cho nhau gánh nặng kinh tế mà không cần chuyện đó cũng được nhưng thực tế không phải thế.
Tâm trạng đè nén khiến tôi sợ mỗi lần ân ái với chồng. Tôi không biết tôi sẽ duy trì điều này được bao lâu. Tôi cũng không dám nói tâm tư của mình với chồng. Nhưng nếu cứ kéo dài, tôi sợ chính tôi sẽ là kẻ phản bội chồng. Tôi phải làm sao để giải quyết chuyện này bây giờ. Xin cho tôi lời khuyên với.
End of content
Không có tin nào tiếp theo
Xem nhiều nhất
Sau phiên tòa ly hôn, chồng tôi về dọn đồ nhưng qua camera tôi thấy anh mang theo chiếc túi lạ, nghi ngờ nên tôi giật lấy và choáng váng vô cùng
Mẹ chồng quỳ sụp xuống cảm ơn khi tôi ký vào đơn ly hôn, nhưng ngày gặp lại tôi mới bàng hoàng nhận ra sự thật
Hí hửng đưa vợ đi hâm nóng tình cảm, lúc thanh toán tiền phòng vợ chồng tôi chết điếng vì...
3 tuổi ăn nên làm ra chính thức hết khổ, tháng 6- 7- 8 tiền dâng như nước lũ
Đến thăm cháu ngoại, vừa tới cổng thì con rể chạy ra xin mẹ vợ 40 nghìn, bố quyết định cho con gái 1 tỷ với điều kiện ly hôn
8 năm sau ngày ly hôn, gã chồng bội bạc run sợ gặp lại vợ cũ trong hoàn cảnh đặc biệt, trớ trêu nhất là thân phận hiện tại của hai người