Tâm sự mẹ đơn thân: Vì con, mọi thứ đều có thể làm được
3 cung hoàng đạo cả thèm chóng chán, có mới nới cũ / Phụ nữ gò má cao liệu có thực sự sát chồng?
Khi dắt con ra khỏi phiên tòa ly hôn, ngoài nỗi đau lòng tôi còn tràn ngập nỗi lo sợ. Tôi lo cho tương lai hai mẹ con phía trước. Lo bản thân mình chẳng thể cho con một cuộc sống đủ đầy như những đứa trẻ khác. Sợ phận đàn bà yếu đuối chẳng đủ bản lĩnh để vừa làm cha vừa làm mẹ.
Tôi đã từng rất lo sợ bản thân mình không thể cho con một cuộc sống tốt - Ảnh minh họa: Internet |
Có nỗi khổ tâm nào bằng vợ chồng dắt díu nhau ra tòa. Nhưng tôi biết, có ở lại, có cam chịu cả đời thì tôi cũng chẳng thể hạnh phúc được. Tôi nhận ra mình lâu nay chỉ như chiếc bóng trong gia đình, chẳng hề được trân trọng thương yêu. Sau phiên tòa cay đắng ấy, tôi đã có những ngày tháng tồi tệ nhất trong cuộc đời.
Mẹ con tôi thuê căn nhà trọ tồi tàn để ở. Căn phòng nghèo nàn, chả có vật dụng gì đáng giá. Nhìn lại số tiền ít ỏi còn lại trong túi tôi trào nước mắt: “Rồi mẹ con mình sẽ sống như thế nào đây?”. Nhiều lúc tôi bất lực với chính mình, thấy tương lai thật mù mịt và muốn buông xuôi mọi thứ. Nhưng tôi còn là một người mẹ, nếu tôi buông xuôi thì con gái bé bỏng sẽ như thế nào đây?
Nỗi đau cũng qua đi, những nỗi lo sợ mơ hồ cũng nhường chỗ cho nỗi sợ thực tế hơn: Cơm áo gạo tiền. Đau lòng nhất đối với một người mẹ là con mình thiếu thốn. Cảm thấy khổ tâm vô cùng khi con mình không bằng bạn bè trang lứa. Càng thấy con thiếu thốn, tôi càng gồng mình lên làm việc.
Tôi làm tất cả mọi thứ để có thể kiếm ra tiền. Từ rửa chén, phụ quán cơm, dọn dẹp… Những đồng tiền ít ỏi tôi kiếm ra được đều dành cho việc ăn học, quần áo của con. Lâu lắm rồi, tôi chưa sắm sửa gì cho bản thân mình. Nhưng nhìn con mỗi ngày đến trường có chiếc áo mới, chiếc cặp mới tôi đã thấy vui mừng.
Rồi vài năm qua đi, cuộc sống mẹ con tôi đã ổn nhiều hơn trước. Tôi đã có một công việc ổn định. Mẹ con tôi đã dọn đến một chỗ ở khác tốt hơn. Tôi đã có thể kiếm tiền để cho con học thêm Anh Văn, học múa. Những điều xa xỉ mà tuổi thơ tôi không có được. Mỗi ngày nghe con ríu rít kể chuyện trường lớp, chuyện bạn bè tôi thấy lòng bình yên.
Ngẫm lại, tôi thấy cuộc đời chẳng đẩy ai đến đường cùng nếu như con người ta biết cố gắng. Tôi là một người phụ nữ bình thường, ít học, quanh quẩn chuyện lao động chân tay nhưng vì con tôi có thể làm mọi thứ trong khả năng của mình. Với tôi, hạnh phúc chính là mỗi ngày được bình yên nhìn con lớn lên. Có cực nhọc, có mệt mỏi cỡ nào tôi cũng sẽ làm được.
End of content
Không có tin nào tiếp theo
Xem nhiều nhất
Vợ bị tâm thần nên buộc phải ly hôn, 3 tháng sau sang nhà vợ cũ mà tôi đứng hình biết một sự thật
Vừa thắp nén nhang xong, mẹ chồng cũ lao ra ôm chầm tôi và nằng nặc đòi tôi ở lại với bà cho tới khi chôn cất ông xong, mặc kệ ánh mắt của con dâu mới
Đêm tân hôn, vợ chồng tôi mãi mới "tương kế tựu kế" đưa được mẹ chồng ra khỏi phòng mà bà còn đứng nghe ngóng ở cửa tới 15 phút mới chịu rời đi
Vợ trong phòng sinh, chồng tôi đứng ngoài sụt sùi khóc, nhưng lúc bác sĩ báo mẹ tròn con vuông, anh liền bỏ đi để lại cho tôi nỗi uất hận tột cùng
Khi bên dịch vụ đem mâm cỗ đến nhà, mẹ chồng tôi giận dữ đập bàn đuổi thẳng khiến tôi ê chề, chồng thì giận đến mức đưa vợ con về ngoại ngay trong ngày thôi nôi con
Ngậm ngùi chia tay vợ, lúc rời khỏi tòa án, sự thật vợ cũ hé lộ khiến tôi mất ngủ cả tháng trời