Tìm kiếm: Viện-Phí
Tôi nói thế có gì sai, vậy mà vợ khóc lóc. Cô ấy nói tôi không tâm lý, không hiểu phụ nữ kể cả lúc lên bàn sinh cũng phải lộng lẫy. Rồi cô ấy dằn dỗi bắt xe về ngoại nói không cần tôi lo nữa.
Bức thư mẹ chồng để lại đã dạy cho vợ chồng tôi một bài học khắc ghi suốt cuộc đời.
Tôi còn biết phải làm gì nữa đây?
Phải làm sao khi chồng không nghe vợ mà chỉ tin vào lời nói của người xung quanh đây.
Tôi đã cố gắng hết sức để giúp đỡ chị, nhưng cuối cùng, chị lại nói về tôi như vậy.
DNVN - Là em chồng, tôi chưa bao giờ có ý định làm khó chị dâu mình.
Mỗi ngày, tôi đều phải quần quật làm tất cả việc lớn, việc nhỏ trong nhà. Nhưng khi tôi bị bệnh, không thể làm việc nhà, con trai và con dâu đã ngay lập tức đuổi tôi đi.
Ngày đầu tiên nằm viện, có mẹ chồng mang đồ và tiền đến đóng viện phí, còn những ngày sau không ai đến thăm nữa. Tôi không muốn cho bố mẹ đẻ ở quê biết tình hình của mình nên khó khăn đến mấy tôi cũng cam chịu một mình.
Bố tôi vừa đọc xong bản di chúc thì ngay lập tức, chị dâu đã lên tiếng từ chối nhận tiền.
Suốt 2 năm nay vợ chồng tôi không có chuyện chăn gối, thậm chí còn ngủ riêng giường. Tôi biết anh có nhân tình bên ngoài nhưng không thể làm gì được, bởi tôi đã sai ngay từ đầu, không còn yêu mà vẫn cưới nhau.
Sáng sớm, nhân lúc mẹ chồng đi chợ, tôi gọi điện cho em gái đến chở hai mẹ con về nhà gấp.
Thấy người yêu đột ngột giận dữ, tôi chạy theo hỏi han rồi sững người khi biết lý do em bỏ về.
DNVN - Mẹ chồng càng cố gắng thuyết phục, nàng dâu càng thêm lạnh lòng và quyết tâm ly hôn dù bà đã quỳ xuống cầu xin.
DNVN - Hiện tại, vợ chồng tôi không biết làm thế nào trong trường hợp này.
Đúng như những gì đã nói, mấy ngày tôi ở viện, chồng chỉ gọi facetime để mọi người cho xem mặt con trai còn tuyệt đối không bén mảng tới thăm vợ.
End of content
Không có tin nào tiếp theo