Tìm kiếm: Báo-Hiếu
Khoảnh khắc phát hiện ra số tiền mồ hôi nước mắt của mình bị lấy đi một cách trắng trợn, tôi tức giận và đau đớn vô cùng.
Vừa mở tủ bếp, một chiếc phong bì nhỏ rơi xuống. Bên ngoài là dòng chữ “Gửi ba mẹ” viết bằng nét chữ quen thuộc của con dâu tôi.
May mắn ca phẫu thuật của tôi thành công, gần 1 năm sau là tôi mang bầu, mẹ chồng tôi biết tin con dâu mang thai bà mừng lắm, liên tục gửi chim câu, cá chép rồi trứng ngỗng lên cho con dâu tẩm bổ, tối nào cũng gọi điện giục phải ăn uống đàng hoàng để khỏe mạnh, dễ sinh con.
Nam giới ở đây từ tuổi 12 trở lên sẽ được gia đình cho vào chùa tu để được học giáo lý nhà Phật, học chữ, học nghề, báo hiếu cha mẹ v à rèn luyện thành người có tri thức, đạo đức để xứng danh với gia đình và xã hội.
Khi đeo khăn tang, tùy vào mối quan hệ với người đã khuất mà mỗi người sẽ được nhận một màu khăn khác nhau.
Trường hợp đặc biệt của lịch sử khoa cử Việt Nam: Đỗ trạng nguyên nhưng từ chối làm quan vì 1 lý do?
Sau khi đỗ đỗ Trại Trạng nguyên năm Bính Dần (1266), ông không ra làm quan mà xin vua cho về quê hương để ở nhà báo hiếu cha mẹ, giúp việc cho làng xóm.
DNVN - Hạ, một cô gái lấy chồng xa quê, vừa trải qua một câu chuyện thấm đẫm cảm xúc về tình mẹ con và tình thân. Ngày trở về thăm nhà mẹ đẻ sau gần một năm xa cách, cô chuẩn bị quà tặng cho từng người thân, trong đó có chiếc vòng vàng tặng mẹ mình. Món quà ấy không chỉ là chút tấm lòng, mà còn là sự bù đắp, một lời tri ân cho mẹ.
DNVN - Chuyện tưởng chừng khó tin nhưng lại hoàn toàn có thật. Một người phụ nữ chỉ mới sinh con 7 tháng đã bị chồng bắt gửi con cho bà ngoại để đi làm trả nợ cho bố mẹ chồng. Nhưng phản ứng bất ngờ của cô vợ khiến anh chồng phải nghiến răng không thốt nổi lời.
Cả đêm đó tôi trăn trở suy nghĩ mãi không ngủ được.
"Tôi chẳng thà sống chung với mẹ chồng còn hơn sống chung với cô em chồng thế này" - Cô vợ chia sẻ.
Thì ra hơn một năm nay, anh đã nói dối vợ, dùng tiền chữa bệnh để cho cháu ăn học.
Mẹ tôi bị tai biến nhẹ. Dù bà không phải nằm liệt giường, nhưng từ đó sức khỏe yếu, tay chân bủn rủn làm gì cũng phải có con cháu giúp đỡ.
Tôi năm nay 52 tuổi, đã về hưu, chồng tôi mất 3 năm trước do bệnh nặng. Trước khi mất, ông ấy bảo tôi phải đến nhà các con ở, không đồng ý để tôi ở một mình vì sợ tôi lâm bệnh nặng rồi mất lúc nào không ai hay.
Tôi học ngành du lịch, thời con gái đi tour cả tháng, tuy vất vả chút nhưng đổi lại thu nhập cao. Một tháng trừ ăn tiêu các kiểu rồi ít cũng để ra được đôi chục. Nhưng từ ngày lấy chồng, xác định gia đình là quan trọng, tôi chuyển sang làm văn phòng để không phải đi lại. Tuy lương thấp nhưng có thời gian chăm sóc gia đình.
Lúc ngồi họp gia đình, mọi bàn ra tán vào nào là tài sản phải chia cho người này nhiều, người kia ít. Họ đưa ra ý kiến rằng tôi là con dâu, chồng mất, chưa sinh nở coi như đứng ngoài cuộc không có phần...
End of content
Không có tin nào tiếp theo