Đời sống

Bố bắt em gái tôi phải gọi “tiểu tam” là mẹ

Nhìn cái Ánh khóc lóc ôm lấy mẹ mà tôi vừa thương em, vừa thương mẹ.

Cho người ăn xin vài đồng tiền lẻ, nghe anh ta nói lời cảm ơn mà tôi giật mình hoảng hốt / Nhờ bố chồng trông cháu nào ngờ bị tát “cháy má”, tức mình tôi gọi một cuộc điện thoại làm cục diện thay đổi hoàn toàn

Tôi năm 18 tuổi đã từng nghĩ gia đình mình thật hạnh phúc, mỗi lần đọc được câu chuyện bố mẹ ly hôn, gia đình tan đàn xẻ nghé tôi đều cảm thấy mình thật may mắn khi bố mẹ còn yêu thương nhau, còn cùng nhau vun vén cho gia đình nhỏ.

Thế nhưng, ai trong chúng ta đều không hề biết rằng bản thân sẽ là nạn nhân của “nạn ngoại tình” cho đến khi nó xảy ra.

Bố mẹ tôi kết hôn được 25 năm, có hai cô con gái. Tôi 22 tuổi và em gái 15 tuổi.

Gia đình tôi từng là một gia đình hạnh phúc cho đến 1 năm trước, khi chính mắt tôi chứng kiến bố dắt cô bồ nhí chỉ tầm tuổi tôi đi mua vàng vào ngày vía Thần tài năm ngoái và cũng chính là ngày sinh nhật của mẹ tôi.

Tôi không thể quên được cái Tết năm ấy, ngay khi vừa đón một cái Tết đầm ấm xong thì gia đình tôi tan tác.

Mẹ tôi có thể nói là một người phụ nữ siêu nhân khi mẹ vừa kiếm ra tiền, vừa chăm sóc gia đình rất tốt, khéo léo với bên chồng và lúc nào cũng chỉn chu với ngoại hình lung linh. Tất nhiên, bà không thể xinh đẹp theo kiểu các em gái mới lớn nhưng ở lứa tuổi của bà thì bà trẻ hơn tuổi thật rất nhiều.

Bố tôi luôn tự hào về vợ mình, tôi vẫn nghĩ tình yêu bố dành cho mẹ là tuyệt đối. Cho đến khi bố tôi cặp bồ.

Bố bắt em gái tôi phải gọi “tiểu tam” là mẹ

Ảnh minh hoạ

Hôm ấy, chị em tôi đứa thì gom tiền mừng tuổi, đứa thì tiết kiệm tiền đi làm thêm, quyết định mua cho mẹ một chiếc nhẫn vàng để tặng sinh nhật mẹ vì có mấy khi ngày sinh nhật mẹ trùng với ngày vía Thần tài thế này đâu. Mua vàng tặng mẹ là món quà ý nghĩa nhất rồi.

Thế nhưng đúng lúc ấy, tôi và cái Ánh đều tận mắt chứng kiến bố đưa bồ vào tiệm vàng mua quà. Tôi còn ngỡ ngàng đến độ bấm máy gọi cho bố, bố tôi rút điện thoại nghe một cách thản nhiên, thái độ không có chút gì cuống quýt. Khi tôi hỏi bố về dự định tổ chức sinh nhật cho mẹ, bố tôi còn cười và trả lời rằng bố chuẩn bị hết rồi.

Ngay khi cúp máy, bố tôi lại vuốt tóc nắm tay cô bồ, cô ả kia cũng nũng nịu khoác vai bố. Điều khiến tôi rùng mình nhất đó chính là thái độ hoàn toàn bình tĩnh của bố. Điều đó chứng tỏ chuyện đóng kịch của bố vẫn diễn ra thường xuyên đến độ bố đã quá quen thuộc rồi.

Rất có thể chuyện ngoại tình này đã diễn ra từ lâu rồi, chỉ là mẹ và hai chị em chúng tôi chẳng bao giờ nghi ngờ mà thôi…

Khi sự tình vỡ lở, tôi cứ nghĩ bố sẽ xin lỗi mẹ hay có hối lỗi vì hành vi trót dại của mình, nhưng không, ông ấy như biến thành người khác, thản nhiên yêu cầu ly hôn.

 

Mẹ tôi như một quân cờ, hóa ra bố tôi đã chuẩn bị cho việc bỏ vợ bỏ con từ lâu rồi mới có thể lên kế hoạch chỉn chu đến mức độ có thể đuổi mẹ tôi ra khỏi nhà với 2 bàn tay trắng.

Hai chị em chúng tôi nhất quyết ở với mẹ nhưng sau cùng thì tòa vẫn xử cái Ánh ở với bố. Còn tôi lúc ấy đã trên 18 tuổi rồi không ai có thể ép tôi phải ở đâu hay làm gì. Cứ thế tôi và mẹ bước ra khỏi căn nhà mẹ đã vun vén suốt hơn 20 năm.

Mẹ tôi vì tin tưởng chồng nên chẳng bao giờ quan tâm đến chuyện tài sản nhưng cũng may bà là người tự chủ kinh tế nên khi bước chân ra khỏi cuộc hôn nhân giả dối bà vẫn có thể sống tốt cuộc đời mình. Khi đó tôi đã lớn rồi nên hai mẹ con cứ thế mà lo cho nhau từ đó đến bây giờ.

Điều chạnh lòng và vướng bận duy nhất của mẹ là cái Ánh. Bà vẫn luôn tìm cách để được nhận nuôi con gái út nhưng bố tôi khi luôn làm khó và nhất quyết giữ cái Ánh bằng được.

Nực cười là vừa ly hôn được 3 tháng, bố tôi lập tức rước ả tiểu tam kia về nhà. Lại còn cưới xin linh đình, hỏi cưới mười mấy tráp cứ như thể cưới thiên kim tiểu thư danh giá về nhà. Người ngoài nhìn vào ai cũng thấy lố bịch nhưng bố tôi thì có vẻ hãnh diện lắm.

 

Cuối tuần vừa rồi, cái Ánh về chơi với tôi và mẹ, vừa nhìn thấy mẹ nó liền ôm bà khóc nức nở. Nó vừa khóc vừa xin mẹ đến lạc cả giọng đi, nghe mãi tôi mới hiểu là bố tôi bắt con bé phải gọi vợ mới của mình là mẹ. Con bé không chịu thì bố tôi “trả thù” bằng cách cấm không cho về nhà ngoại chơi, đập nát đàn piano mà mẹ mua cho nó vào sinh nhật 8 tuổi.

Mẹ tôi ôm con gái khóc, tôi cũng khóc. Mẹ quay sang hỏi tôi rằng mẹ phải làm sao để giữ em lại bây giờ…

Hôm ấy mẹ tôi đã quyết định giữ Ánh lại và gọi điện cho ông bà nội nhờ ông bà can thiệp chuyện trả cái Ánh lại cho mình nuôi. Cũng may ông bà vẫn còn thương đứa con dâu và cháu nội nên đã hứa sẽ giúp mẹ tôi chuyện này, chính ông bà cũng không yên tâm để cháu mình ở với cái loại đàn bà vô đạo đức kia.

1
 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm