Tìm kiếm: chồng--ngoại-tình
"Em bình tĩnh nói về mục đích cuộc gặp hôm nay chỉ đơn giản là 'bàn giao đồ đã cũ cho chủ mới'. Nó cũng đón nhận với thái độ hợp tác. Xong em hỏi...", Trang Thư kể lại.
Anh đã muốn đi thì em không bao giờ níu giữ! Chỉ tiếc những năm tháng thanh xuân, tiếc khoảng thời gian làm vợ em đã vắt kiệt sức mình để hi sinh mà chẳng nhận lại được điều gì.
Khoảng mấy tháng sau đó, tôi biết chồng tôi không còn qua lại với người phụ nữ kia nữa. Đến một hôm, chồng ôm tôi ngủ, lúc này tôi biết mình đã thắng.
Tôi chết đứng người. Tại sao mọi chuyện lại như vậy? Hạnh phúc gia đình tan vỡ, là tại tôi hay tại ai đây.
Vừa bước ra cửa phòng khám, có một người phụ nữ lạ mặt hùng hổ tiến về phía em.
Tôi nghe sự thật mà bủn rủn tay chân, nước mắt ào ào tuôn. Người chồng ngủ bên cạnh tôi mắc bệnh ung thư bao nay mà tôi không hề hay biết.
Hóa ra cốc sữa tươi không đường mỗi đêm chồng uống lại chứa cả bí mật tày đình như vậy. Trong khi Hiền hết lòng tin tưởng thì chồng lừa dối, phản bội cô một cách tàn nhẫn, kinh khủng hơn là anh còn mang bệnh về nhà.
Bình là người chồng gia trưởng, còn cổ hủ giữ tư tưởng ''trọng nam khinh nữ''. Lúc yêu thì Lam chẳng hề hay biết chồng mình là người như vậy, chỉ khi cô lần lượt sinh 3 đứa con gái thì chồng bắt đầu khó chịu, thường xuyên gắt gỏng với vợ con.
Lúc chồng giơ lên soi vào cái bóng đen thì Hà mới nhận ra đó chính là giấy đăng ký kết hôn mà cô đã xé nát hôm qua.
Nhìn đứa trẻ ngơ ngác chẳng biết gì đã mất mẹ cùng gương mặt đầy nước mắt của người chồng ngoại tình trước mặt, tôi rốt cuộc phải làm sao đây.
Chồng tôi là kiểu đàn ông sống tình nghĩa, có trách nhiệm với gia đình và dòng họ. Chị chồng từng ly hôn, chưa có con nên ở chung với gia đình tôi và bố mẹ chồng. Chị chồng là người hiền lành, yêu thương người thân trong nhà, đặc biệt rất chiều chuộng hai con của tôi.
Ấy thế mà, buổi trưa anh về nhà ăn cơm, khi ngủ trưa cô sờ sờ tóc chồng định nhổ tóc bạc cho anh, thì ôi thôi đám tóc bạc của anh đã không cánh mà bay mất sạch.
Tôi có chút băn khoăn, dù sao đây cũng là con của người cũ của chồng. Tôi dù din tưởng anh cũng không tự tin để làm mẹ của một đứa trẻ không phải ruột thịt với mình.
Đêm trước ngày ra tòa ly hôn, tôi gửi con về nhà ngoại. Tôi nhắm mắt nằm trên giường nhưng chưa ngủ.
Sau khi vợ qua đời đột ngột, tôi sống mà như người mất hồn. Ngày đưa tang vợ, tôi không thể tin.
End of content
Không có tin nào tiếp theo