Tìm kiếm: đồng-ý
Từ tòa án bước ra, Phượng định nói lời tạm biệt chồng cũ nhưng cô không ngờ được là Đức đột ngột ôm chầm lấy cô.
Hoàng bèn hỏi thăm người bán nước gần đó, nghe được câu trả lời mà anh "đứng hình" không thể tin nổi. Căn nhà kia chính là nhà của bố mẹ Huệ, hiện tại cô chưa lấy chồng, vẫn sống cùng bố mẹ và các em ở đó.
Khi nhà chồng có khách khứa, cô vẫn đi chợ và nấu nướng bình thường. Hoàn thành nghĩa vụ của một nàng dâu. Nhưng lúc bà bảo cô bế con sang hàng xóm chơi, cô liền ứng đáp thế này.
Dù đã ly hôn nhưng người phụ nữ ấy vẫn luôn kiếm chuyện và muốn phá hoại hạnh phúc của vợ chồng tôi...
Bà đòi về quê và không trở lại đây nữa. Chồng tôi thấy thế nên quát tôi vài câu rồi đuổi theo giữ mẹ lại.
Cuối cùng bà phán “xanh rờn”: “Tôi chả thèm nhờ vả anh chị đâu. Có gì vợ chồng thằng út sẽ lo cho tôi. Ít nữa chúng nó sẽ xây nhà to đẹp cho tôi ở...".
Đến lúc này tôi cũng không quan trọng việc bố mẹ chồng đối xử như nào với con mình nữa...
Nghĩ con dâu hỗn láo, dằn mặt gì mẹ chồng nên bà làm ầm, gọi Phong lên la hét...
Tôi không biết phải cư xử sao bây giờ nữa, một đằng mẹ chồng, một đằng mẹ đẻ...
Hạ kể lại, ru con ngủ xong, cô trở ra thì nghe tiếng mẹ chồng với chồng đang nói chuyện. Về chính món quà là chiếc vòng vàng cô dự định tặng mẹ mình.
Nam nhanh chóng xuống giọng khi biết danh tính của người đàn ông này, nhưng đã quá muộn. Anh phải trả giá cho những việc làm mình gây ra.
Nghe mẹ chồng nói một cách đanh thép mà tôi sững sờ. Còn cô ả kia ngượng mặt, đứng lí nhí một lúc rồi bỏ về.
Đến khi gặp được mẹ vợ cũ, nghe câu chuyện từ chính miệng bà kể mà D. không khỏi bàng hoàng rụng rời.
Đến ngày lại mặt, lúc ăn sáng xong Ngọc và Hùng chuẩn bị bắt taxi về nhà cô thì mẹ chồng gọi cả hai lại, ân cần đưa giỏ quà chuẩn bị rất chu đáo. Ông bà còn đòi đi cùng sang nhà gái chơi để bàn việc quan trọng khiến Ngọc ngạc nhiên.
Hôm nay, cầm que thử thai hai vạch đỏ chót trên tay tôi thấy hoang mang không biết nên vui hay buồn nữa.
End of content
Không có tin nào tiếp theo