Tìm kiếm: dẫn-bạn-trai-về-ra-mắt
Tôi đã cố giải thích nhưng mẹ vẫn không chấp nhận.
Bố tôi giận dữ, chỉ thẳng mặt bạn trai tôi rồi quát: "Cút, không cưới xin gì hết. Nhà tôi không có phúc phần nhận anh làm con rể".
Trong khoảnh khắc ấy, tôi chỉ muốn chui xuống đất cho đỡ xấu hổ, còn mẹ tôi vẫn tỉnh bơ như không có chuyện gì to tát.
Vào dịp mừng thọ 100 tuổi của cụ nội, bố và các bác tôi đã bàn nhau mua tặng cụ một cỗ quan tài bằng gỗ lim và đặt ngay ngắn ở góc nhà.
Nhưng mẹ chồng tôi vừa nghe lại đứng bật dậy đập bàn quát lên: "Không được!". Cả nhà ngơ ngác quay sang nhìn mẹ chồng, không hiểu tại sao bà lại phản ứng lạ lùng như vậy.
Sau buổi ra mắt, bố mẹ tôi họp gia đình rồi đòi đến nhà bạn trai "giả" của tôi để bàn chuyện cưới hỏi.
Mưa dầm thấm lâu, cuối cùng chị Jeab đã xiêu lòng trước tình cảm của chàng trai người Việt này.
Phải chi bạn trai tôi bớt nói một chút, biết suy nghĩ chín chắn hơn thì tôi đã không rơi vào thế khó xử.
Bố mẹ tôi cứ tưởng con gái lớn đã tìm được một người đàn ông vững chãi để đông hành cả đời. Có ai ngờ lần ra mắt này lại trở thành nỗi bực dọc của cả nhà.
Nếu đến giúp em thì chỉ có thể tranh thủ cuối giờ chiều, mà như thế thì dễ đụng mặt em rể, tôi sợ em rể lại coi thường mình.
DNVN - Tôi không ngờ em chồng mình lại đang qua lại với người đàn ông tệ bạc như thế.
Tôi ra sau vườn lấy đồ thì thấy bố đang đứng ở đấy, mắt ông còn đỏ hoe, tay chân lúng túng.
Nhưng bản thân Lan, và tất cả anh em họ hàng hai nhà, có nằm mơ cũng chẳng thể ngờ được. Quả thật 3 tháng sau Đức - bạn trai Lan cưới vợ, nhưng cô dâu chẳng phải cô.
Biết là về ra mắt sẽ không thiếu những màn bi hài bất đắc dĩ, nhưng mà cũng đâu đến mức người yêu tôi lại sợ đến vậy.
Ngày ra mắt gia đình bạn trai cứ tưởng sẽ êm đẹp trôi qua. Nhưng mọi thứ không đơn giản như tôi nghĩ, đặc biệt là lòng người quá thâm sâu khó dò.
End of content
Không có tin nào tiếp theo