Tìm kiếm: về-muộn
"Cô có chăm được mẹ không? Nếu không chăm được thì tôi bảo em trai lấy vợ khác" - chị chồng mắng tôi không kịp vuốt mặt.
Tôi thấy rất bất bình, tại sao anh ta có thể sống nhỏ mọn tới mức ấy?
Năm 28 tuổi, tôi lấy chồng. Chồng tôi làm ngân hàng mức thu nhập trung bình hàng tháng cũng phải chục triệu. Đó là chưa kể tới những khoản anh kiếm được từ bên ngoài và những mối làm ăn khác.
Thấy tôi về, cô ấy chầm chậm ngẩng lên nhìn tôi với ánh mắt vô cùng khó tả. Tôi vô tâm không nhận ra, vui vẻ đưa hoa cho cô ấy rồi nắm tay kéo vợ ra sân khoe chiếc xe tôi muốn tặng.
Dứt lời tôi quay người định đi vào phòng thì giật nảy mình khi nhìn thấy một người đã đứng sau lưng tôi từ bao giờ.
Khi nghe tiếng mở cửa, biết chồng đi nhậu về, vợ liền bật dậy kiểm tra chồng.
Nhớ lại thì từ khi tôi mang bầu, bố chồng thường cố tình vào bếp nhiều hơn, thậm chí ông còn hay đi siêu thị giúp con cái nữa.
Bố chồng đúng là kỳ lạ, con cái đang ở cùng chẳng có vấn đề gì mà ông lại đùng đùng đòi bán nhà vào viện dưỡng lão cho người lạ chăm sóc.
Sau ngày ly hôn, lúc Tuấn xuất hiện trước mặt Mai, chị còn nhìn anh bằng ánh mắt lửa hận. Nhưng ngay sau đó, chị phải chạy theo sau gọi với tên anh.
Từng đầu gối tay ấp với nhau suốt 7 năm, thế mà anh ta nỡ lòng coi 4 đứa con như của nợ...
Ở chơi nhà chị dâu, tôi điêu đứng phát hiện những người lạ trong ngôi nhà của anh chị.
Chồng bận việc không thể nghỉ được nên tôi gửi con nhờ bác hàng xóm trông hộ rồi đưa bố chồng đi khám, sợ ông không quen đường lối.
Từ câu chuyện vợ kể lúc tối, tôi nghĩ lại chuyện nhà mình. Thật may khi tôi kịp thức tỉnh.
Đúng lúc ấy bố vợ Nam xuống chơi, đứng ngoài cửa ông nghe hết câu chuyện mới hắng giọng đi vào, nhẹ nhàng nói với con rể...
Nguyên nhân cũng chẳng phải tại anh ta.
End of content
Không có tin nào tiếp theo