Anh chẳng coi cái thai trong bụng tôi ra gì
Tất cả chuyện ngày hôm nay, dù có khổ đau và nhục nhã, tôi thừa nhận, tất cả đều là do tôi gây ra. Bởi tôi quá tin vào tình yêu, tin vào người đàn ông tôi yêu thương. Và rồi, tôi lại nghĩ, tôi đã có cách để ràng buộc, níu kéo anh ấy. Nhưng tôi đã nhầm…
Ngày ấy, nếu không phải vì anh dùng lời ngon ngọt tán tỉnh tôi thì có lẽ giờ, tôi đã lên xe hoa và sống cuộc đời an nhàn với người đàn ông chân chất, theo đuổi tôi suốt mấy năm trời rồi. Chỉ tại anh, đúng hơn là tại tôi mê mẩn vẻ đẹp trai, hào hoa của người đàn ông ấy. Nên mới chỉ quen nhau có hai tháng, tôi đã đem lòng yêu anh tha thiết. Với tôi, đó là tình yêu thật sự dù nó đến nhanh như gió. Còn với anh, có lẽ, tất cả chỉ là giả dối. Anh thuộc tuýp đàn ông đẹp trai, ga lăng nên tán cô nào đổ cô ấy. Nhiều người cảnh báo tôi rằng anh chỉ chơi bời chứ không yêu đương gì ai đâu. Tôi cười, lúc đó tôi nghĩ, đàn ông ai chẳng chơi bời. Và chơi bời chán cũng có ngày mỏi chân, mỏi gối, cũng phải dừng lại ở một ai đó chứ. Tôi tự tin, anh sẽ chọn tôi là điểm dừng, bởi tôi cũng xinh đẹp, có học thức, ăn nói dễ nghe, được nhiều người để ý và đặc biệt, gia đình tôi cũng thuộc hàng khá giả.
Anh phản bội tôi chạy theo người khác (Ảnh minh họa)
Nhưng không, tôi đã lầm, một sai lầm lớn nhất trong cuộc đời đã đưa tôi vào vũng lầy đen tối. Anh biến tôi thành đàn bà, rồi thành người đàn bà chửa hoang chỉ sau 3 tháng nói yêu đương ngọt ngào. Bỗng một ngày, anh cao bay xa chạy không một câu từ biệt. Tôi có hỏi anh tại sao, anh bảo, hết yêu thì chia tay, vậy thôi.
Tôi khóc nức nở, cố hỏi anh ‘sao lại hết yêu, hôm qua còn nói yêu đương ngọt ngào, sao hôm nay lại hết yêu’. Anh cười thương hại cho đứa con gái ngây ngô và câu hỏi hết sức ngây thơ ấy. Anh bảo ‘bây giờ yêu, tí nữa cũng có thể hết yêu, nhất là khi đã gặp người khác phù hợp hơn’. Bấy nhiêu là quá đủ, gặp người khác phù hợp hơn. Anh đúng là gã đàn ông không ra gì như người ta nói. Bây giờ thì tôi sáng mắt ra.
Hận lắm, đau lắm nhưng sao vẫn yêu. Có phải càng yêu là càng hận. Tôi không thể nào chịu nổi người đàn ông ấy, chỉ muốn trả thù anh ta, chỉ muốn giết chết anh ta. Anh ta nói yêu tôi, âu yếm tôi, ngọt ngào với tôi và hứa hẹn một tương lai tươi đẹp với tôi, thế mà giờ anh phủi sạch. Anh cho tôi là hạng gì? Anh chơi bời tôi xong và đá đít tôi như đá một món đồ chơi. Thấy anh bảo, anh chưa yêu ai quá 3 tháng. Tôi cũng không phải là ngoại lệ. Tôi chửi anh, nguyền rủa anh suốt bao nhiêu ngày để vơi nỗi hận trong lòng.
Đến một ngày, khi tôi đã quyết tâm từ bỏ người đàn ông ấy, gạt đi nước mắt đau thương thì tôi phát hiện một sự thật đau đớn. Tôi có thai. Không thể của ai khác vì tôi chưa từng ăn nằm với người nào khác anh, anh là người đầu tiên của đời tôi. Thế mà anh còn không trân trọng, yêu thương tôi. Anh định đi gieo rắc nỗi đau cho bao nhiêu người, anh định biến tôi thành trò đùa của anh sao? Anh định phá đời con gái của bao nhiêu người nữa thì mới hả hê?
Tôi sợ hãi khi biết mình có bầu nhưng rồi lại có chút yên tâm rằng, nếu tôi nói với anh, chắc anh sẽ quay về bên tôi. Chẳng có người nào lại nhẫn tâm bỏ con mình. Một lần nữa tôi lại ngây thơ như thế. Gã đàn ông chơi bời không biết bao nhiêu cô gái thì liệu đây có phải đứa con đầu tiên anh ban phát cho họ?
Sợ hãi khi biết mình có thai (Ảnh minh họa)
Đúng như dự đoán, khi anh nhận được tin, anh chẳng phản ứng gì tỏ ra là có ý hối cải. Anh còn trắng trợn ‘có thì bỏ đi, thế mà cũng phải hỏi’. Một kẻ vô tình, một kẻ đáng bị quả báo, một kẻ không xứng đáng được sống hạnh phúc trên cuộc đời này. Đứa trẻ vô tội, sinh linh nhỏ bé ấy là con anh, là con tôi, sao anh có thể phũ phàng nói câu ấy. Anh thật sự ác độc như vậy mà không sợ ông trời sẽ trừng phạt anh sao?
Tôi hoang mang lo sợ, sợ nếu như tôi làm theo lời anh, tôi sẽ bị trả giá về sau. Nhưng giữ lại đứa con, tôi nào có bản lĩnh. Còn quá trẻ, còn quá non nớt để tự nuôi con, tôi phải làm sao để đối diện với dư luận đây, nhất là bố mẹ tôi, gia đình tôi. Tôi sẽ thành một con người hư hỏng, ghê tởm trong mắt người khác khi có từng ấy tuổi mà đã chửa hoang. Cuộc đời sao lại bất công với cô gái như tôi. Tôi đã từng nghĩ đến việc lấy chồng nhưng chưa nghĩ sẽ sinh con sớm như vậy. Bây giờ thì hết cách rồi…
Thấy anh không bận tâm, tôi van xin anh, khóc lóc ỉ ôi với anh suốt bao ngày, cầu mong anh cho tôi một con đường sống. Anh thật sự không đoái hoài, hành động đê tiện nhất là anh đã thay số điện thoại để tôi khỏi phải liên lạc gì. Có những con người thật vô nhân tâm, có những con người thật đểu giả như anh mà lại sống vui vẻ trên cuộc đời này được sao? Cầu cho anh sẽ bị quả báo, cầu cho anh ta sẽ bị trừng phạt thích đáng. Có như vậy thì những cô gái như tôi mới không phải rơi lệ và những sinh linh nhỏ bé kia sẽ không bị bỏ rơi.
Tôi chưa nghĩ mình phải làm thế nào với cái thai trong bụng, nhưng bỏ con thì nhất định không được. Tôi phải tìm cách sinh con thôi, phải từ bỏ tất cả vì con. Dù con là con của kẻ phản bội tôi, tôi cũng sẽ cố gắng nuôi con khôn lớn thành người và dạy cho con cách làm người tốt, ít nhất là cho con biết, cha của con là kẻ vô liêm sỉ thế nào…
(Tổng hợp theo Khám Phá)
End of content
Không có tin nào tiếp theo