Doanh nhân

Bế tắc khi mẹ chồng khinh ra mặt vì nhà nghèo

Tôi không biết tôi đã mắc tội gì tày trời gì hay chỉ vì nhà tôi nghèo mà bị nhận những lời cay nghiệt từ mẹ chồng như vậy.

Tôi và chồng tôi yêu nhau từ hồi tôi học đại học năm cuối. Anh là trai phố con nhà có điều kiện, công việc lương cao và có rất nhiều cơ hội thăng tiến. Còn tôi là cô gái tỉnh lẻ. Bố mẹ tôi chỉ làm nông dân, sống ở quê làm ruộng, chăn nuôi chứ không có nghề gì kiếm thêm nên điều kiện kinh tế của gia đình tôi cũng không khá giả gì. Ngay từ năm nhất đại học, tôi đã phải đi gia sư để có tiền chi tiêu thêm khi lên thành phố học đại học. Tôi quen anh qua một người bạn và đã bị anh chinh phục ngay từ ngày đầu tiên bởi sự chân thành, giản dị. Nhưng khi biết gia cảnh nhà anh tôi vô cùng tự ti vì sự khác biệt quá lớn. Tôi mặc cảm và từ chối anh nhiều lần nhưng dần dần anh đã thuyết phục được tôi. Chúng tôi yêu nhau nửa năm thì anh dẫn tôi về ra mắt bố mẹ.
Lần đầu tiên về ra mắt nhà người yêu, tôi cố gắng tìm một món quà “ra hồn” ra mắt bố mẹ chồng tương lai. Ông bà có vẻ rất quý tôi nhưng khi biết gia cảnh nhà tôi thì thái độ có vẻ khác. Sau buổi ra mắt, biết tôi là con nhà nghèo, bố mẹ anh đã cố gắng chia rẽ tình cảm của chúng tôi và ép anh lấy một tiểu thư con quan cho “môn đăng hộ đối”. Thậm chí, mẹ anh còn tìm gặp tôi và dành những lời lẽ cay độc để bắt tôi trả tự do cho con trai bà. Tôi đồng ý chia tay anh trong đau khổ. Thế nhưng, anh cứ bám đuổi tôi, thề hứa với tôi sẽ thuyết phục bố mẹ anh. Nuôi hi vọng được lấy người mình yêu, tôi đồng ý tiếp tục mối quan hệ này. Thời gian yêu anh, tôi cũng đã cố gắng đến nhà thăm bố mẹ anh, mua quà tặng các dịp đặc biệt như sinh nhật hay kỷ niệm ngày cưới của ông bà. Tôi gồng mình đi làm, kiếm thêm tiền để mua những món quà đắt tiền tặng bố mẹ anh để cho ông bà đỡ “khinh” tôi và gia đình tôi. Sau một năm trời kiên trì, bảo vệ tình yêu, bố mẹ anh đồng ý cho chúng tôi làm đám cưới nhưng với điều kiện hai vợ chồng không được ra ở riêng. 

Tôi cứ nghĩ sự chân thành, nhẫn nại và cố gắng của tôi được đền đáp. Thế nhưng, tôi như bước vào địa ngục trần gian khi mẹ chồng lúc nào cũng có thái độ khinh tôi ra mặt. Tôi không nghĩ ở cùng với mẹ chồng lại khủng khiếp đến thế. Về làm dâu, tôi không ngại làm việc nhà, nấu cơm, rửa bát, giặt giũ. Dù công việc ở cơ quan bận rộn, tôi cũng cố gắng sắp xếp để về đỡ đần mẹ chồng.  Ấy vậy mà, tất cả những việc tôi làm, bà luôn tìm cách “bới bèo ra bọ” và chê bai tôi thậm tệ. Bà coi tôi như một con bé nhà quê không phù hợp với cách nấu nướng, sinh hoạt nhà bà. Chồng tôi biết chuyện, nói đỡ cho vợ thì lại bị là trách cứ là mẹ chỉ dạy cho vợ biết việc mà chưa gì đã xót vợ, bênh vợ.
Ngày tôi sinh con trai đầu lòng, vợ chồng tôi hạnh phúc khôn cùng. Bố mẹ tôi lên thăm cháu thì bà thái độ khinh khỉnh, coi thường bố mẹ tôi là dân nhà quê. Bố đẻ tôi giận bà mà xin phép về quê trước. Mẹ đẻ tôi ở lại chăm con gái ở cữ được một tuần thì về quê, phần vì bực bà thông gia, phần vì bận việc ruộng vườn, chăn nuôi  ở quê mình ông không gánh vác hết được.
Những ngày tiếp theo đó tôi phải nhờ mẹ chồng lo cơm nước và trông con đỡ. Nhưng bà tỏ thái độ chê bai ra mặt, lườm nguýt đủ kiểu khiến tôi buồn bã, stress cực độ. Thương vợ, chồng tôi có nói chuyện riêng với bà nhưng tình hình cũng không cải thiện được là bao. Bố mẹ tôi thương con gái, thi thoảng gửi con gà, quả trứng lên cho nhưng được mẹ chồng tôi đáp lại bằng lời chê bai, có lần bà còn mang đồ đem cho chứ không ăn.
Từ ngày lấy chồng, tôi cố gắng học hỏi theo cách sống của nhà chồng, của mẹ chồng. Cố gắng nhẫn nhịn làm mọi việc chiều ý bà nhưng dường như với bà sự cố gắng ấy chưa bao giờ là đủ. Tôi có nói với chồng việc ra ở riêng nhưng chồng tôi khuyên tôi nên cố gắng thêm một thời gian nữa để con trai cứng cáp và kinh tế vững vàng hơn. Nhưng ngày nào cũng sống trong tình trạng ấm ức, bực bội mà không biết cách nào để giải toả, ngày nào cũng đối diện với ánh mắt khinh bỉ của mẹ chồng tôi thật sự tôi không khác nào sống dưới địa ngục.Con người sinh ra đâu có quyền lựa chọn bố mẹ, lựa chọn hoàn cảnh. Gia đình tôi nghèo nhưng bản thân tôi vẫn có một công việc thu nhập khá, tôi có tinh thần cầu tiến, có thiện chí để sống hoà thuận với mẹ chồng mà sao bà chỉ biết nhìn vào gia cảnh để đánh giá con người tôi, đánh giá bố mẹ tôi. Tôi thực sự rất buồn và mệt mỏi!
Em đẹp/Congluan
 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Xem nhiều nhất

Cột tin quảng cáo