Doanh nhân

Chết đắng khi chồng xấu lại nghèo vẫn có tình nhân

Suốt mấy ngày hôm đó, tôi cứ suy nghĩ mãi, ăn không ngon, ngủ không yên. Tôi bắt đầu thấy cần phải tìm cách giữ chồng, không cho anh đi với người đàn bà khác.

Ngày trước, tôi thường coi thường chồng mình khi bạn bè nói tôi không biết giữ chồng. Tối ngày tôi chẳng bận tâm việc cơm nước, chỉ mải chơi với bạn bè, cà phê cà pháo. Có hôm chồng nói thèm ăn này kia thì tôi bảo đi nhà hàng mà chưa từng nghĩ sẽ nấu cho anh một món ngon.

Có lúc, tôi còn nghĩ, tại sao ngày xưa tôi lại yêu người đàn ông này và quyết định lấy anh, thật lạ. Vì anh xấu lại không có tiền. Nhưng đúng là tuổi trẻ bồng bột, có thứ tình yêu chính mình cũng không lý giả được vì sao. Ngày trước, cứ nghĩ, nếu như tôi và anh yêu thương nhau, sau này gây dựng bằng hai bàn tay, chẳng có gì quan trọng. Nhưng mà, đó là suy nghĩ của mấy năm về trước. Còn sau này, khi tôi đã có con cái, tôi lại càng cảm thấy, quyết định ngày ấy là sai lầm… sai lầm đầu tiên và lớn nhất chính là anh không có chí làm giàu.

Thật ra, không phải vì tôi hết yêu chồng mà vì, tôi luôn tự tin, người phụ nữ có ngoại hình xinh xắn như tôi so với một anh chồng vừa xấu lại không có tiến thì ai hơn. Mà đàn bà bây giờ ranh lắm, họ chẳng ngu gì mà đi ngoại tình với một gã không có tiền lại xấu trai như thế. Họ có bồ thì cũng phải tìm đối tượng mà cặp bồ chứ.

Tôi bỏ ngoài tai những lời nói của bạn bè. Tôi mải mê kiếm tiền và lao vào các mối quan hệ. Tôi mặc nhiên giao phó hết việc nhà cho anh, để anh phải tự thân vận động. Tôi không muốn phải dành quá nhiều thời gian chăm sóc cho người chồng chẳng biết kiếm tiền. Tôi còn phải lo cho tôi, lo cho công việc và kiếm thật nhiều tiền để lo cho con cái sau này. Vậy mà chồng tôi suốt ngày càu nhàu, thắc mắc vợ vô tâm nên anh chán nản, mệt mỏi, đôi khi là cãi nhau…

Sốc khi chồng xấu lại nghèo vẫn ngoại tình

Từ hôm đó, tôi để ý chồng nhiều hơn, và thấy chồng thật sự đã thay đổi. Anh ăn mặc đẹp hơn, nhìn sang trọng hơn, cũng không đến mức xấu như trước nữa. (ảnh minh họa)

Suốt ngày xích mích vì chuyện không đâu khiến tôi cảm thấy mệt mỏi vô cùng. Tôi càng chán về nhà hơn. Nếu không vì con thì tôi đã ít khi về nhà sớm, mặc cho anh tự lo cơm nước cho mình. Nhiều khi, cả tuần, vợ chồng cũng không ăn với nhau một bữa cơm. Thật ra, mục đích chính của tôi cũng chỉ là muốn chồng thay đổi quan điểm, cách nghĩ. Tôi muốn anh cố gắng chỉn chu kiếm tiền, muốn anh tu chí hơn, nhìn những tấm gương khác mà cố gắng.

Thế mà chẳng ngờ, một ngày nọ, tôi thấy anh nói đi công tác vài ngày. Công việc của anh như thế, trước giờ có bao giờ thấy anh nhắc chuyện công tác, sao giờ lại… Tôi bắt đầu tò mò… Thấy anh mang rất nhiều quần áo, mang nhiều đồ đạc và đi cả tuần.

Những ngày đó, tôi gọi anh cũng không nghe máy. Tôi đã bắt đầu hoang mang. Lần đầu tiên tôi có cảm giác ghen tuông với chồng, và cũng sợ chồng có bồ. Tôi không ngờ, người đàn ông mà tôi cho là vừa xấu vừa nghèo ấy lại khiến tôi khó chịu đến mức độ này.

Rồi một ngày nọ, người ta nói, thấy anh chở cô gái nào đó, họ tay trong tay với nhau. Dù chưa biết sự thật là như thế nào nhưng tôi đã cảm thấy toàn thân nóng ran, bức bối vô cùng. Cứ nghĩ đến chuyện, người chồng mình không màng đến giờ lại có người đàn bà khác yêu thương anh mà thấy tức tối.

Từ hôm đó, tôi để ý chồng nhiều hơn, và thấy chồng thật sự đã thay đổi. Anh ăn mặc đẹp hơn, nhìn sang trọng hơn, cũng không đến mức xấu như trước nữa. Tôi đã không tin vào mắt mình khi thấy chồng vuốt keo tóc, chỉn chu trang phục, đi giày tây. Thật làm tôi thấy choáng váng. Vậy là anh đã có bồ rồi…

Suốt mấy ngày hôm đó, tôi cứ suy nghĩ mãi, ăn không ngon, ngủ không yên. Tôi bắt đầu thấy cần phải tìm cách giữ chồng, không cho anh đi với người đàn bà khác. Lúc này, tôi mới cảm thấy tình cảm trong lòng mình dành cho chồng trỗi dậy. Bao lâu nay đã nhạt đi, giờ thì lại bùng lên như ngọn lửa.

Có phải, khi có người thứ ba, tình yêu mới bùng cháy, hay tại con người ta thường không quan tâm tới người ở bên cạnh mình. Tôi đã từng ích kỉ, nghĩ chồng vừa xấu vừa hèn, không có người đàn bà nào ngó ngàng tới. Ngay cả bữa cơm, tôi cũng không cho chồng được bữa cơm do chính tay tôi làm. Giờ thì tôi đã nghĩ đến chuyện giữ chồng, giữ cha của con tôi.

Tôi đã bắt đầu thay đổi, nấu ăn cho chồng, thường xuyên gọi điện cho chồng, quan tâm xem anh ở đâu. Nghe những lời ngon ngọt tôi nói, những điều tôi làm, có vẻ chồng rất vui và đã thay đổi thái độ với tôi. Giờ thì tôi chỉ hi vọng chồng sẽ quay về bên tôi, yêu thương tôi. Tôi thật không ngờ, người chồng suýt nữa thì tôi bỏ đi giờ lại là người đàn ông tôi yêu thương tha thiết và mong muốn anh ở lại bên tôi biết nhường nào. Đúng là, là đàn bà nhưng chính tôi cũng khó hiểu nổi lòng mình. Phải chăng, đàn bà mong muốn nhiều và cũng chỉ thấy tiếc nuối khi sắp mất đi thứ gì đó quan trọng…?

Eva.vn/Khám phá

 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Xem nhiều nhất

Cột tin quảng cáo