Hóa ra vì thế mà bạn trai vẫn nằng nặc đòi cưới dù biết tôi vô sinh
Tôi biết mình không thuộc loại xấu xí gì cho cam. Nhưng không ai hiểu nỗi lo sợ của tôi chỉ vì tôi từng phải phẫu thuật và phẫu thuật đó tuy giữ được mạng sống của tôi, nhưng cũng khiến tôi mất đi cơ hội vĩnh viễn không được làm mẹ vì đã cắt mất hai buồng trứng.
Tôi trước kia cũng từng yêu một người con trai từ ngày học đại học, lúc tôi mổ và mất khả năng đó từ ngày học cấp 2. Tình yêu ngây thơ đó cứ bình yên như vậy, đẹp đẽ cho đến ngày tôi thú nhận sự thật mình không thể làm mẹ. Người bạn trai đó đã nhìn tôi rỗi đứng ra xa như một vật thể bị bệnh có thể nhiễm dịch. Nhìn tôi bằng con mắt coi thường. Cậu ta nói một câu khiến nỗi đau của tôi trôi qua cả 10 năm mà tôi vẫn chưa thể quên được. Cậu ta đay nghiến cuộc sống vốn đã khổ sở của tôi bằng câu nói: “Thứ đàn bà sinh ra mà không biết đẻ thì làm đàn bà làm gì…”.
Tôi biết làm sao được nếu như cưới anh về rồi anh lại đem thêm một đứa con nào nữa về đây cho tôi nuôi. (Ảnh minh họa)
Cậu ta quay ngoắt lưng bỏ đi, để mình tôi trơ trọi lại công viên đó. Cậu ta đi về, tôi cứ ngồi đó khóc, than thân trách phận. Biết bao lần tôi đau đớn đến nỗi chỉ muốn chết đi cho đỡ khổ, nhưng nghĩ đến bố mẹ, tôi không thể làm điều đó chỉ vì bản thân mình, không thể có lỗi với bố mẹ đã có công sinh thành nuôi nấng ngần ấy lâu. Vậy là tôi cứ sống, sống trong cô đơn, lạnh lẽo như vậy đến cả gần 30 tuổi rồi vẫn chưa đủ can đảm để đón nhận thêm một ai.
Đến cái độ tuổi này tôi đã nghĩ thôi thì chấp nhận xin một đứa con về nuôi cho đỡ cô quạnh ở tuổi già. Nào ngờ tôi lại phải lòng một người đàn ông cũng ngấp nghé 40 tuổi. Anh chia sẻ với tôi nhiều thứ và đặc biệt là một gia đình không hạnh phúc, khiến tôi không khỏi đồng cảm nhiều với một người đàn ông sống trong bất hạnh. Thế là mở lòng mình tôi đón nhận cái tình cảm đó mà bao lâu nay nó là thứ xa xỉ với tôi.
Tôi chia sẻ cho anh về cuộc sống của mình, về việc không thể làm mẹ. Nhưng anh vẫn mạnh dạn ôm lấy tôi nói không sao cả. Chỉ cần sống như một đôi vợ chồng, yêu thương đứa con chung của anh và một người phụ nữ khác là được, từ đó anh cứ giục tôi cưới rồi nói vì muốn được chăm sóc tôi.
Anh là người làm xây dựng, nên đi đây đi đó suốt. Cứ nghĩ mình cuối cùng rồi cũng chờ được đến ngày này, cái ngày cũng có cho mình một mái ấm bình yên. Nào có ngờ đâu, tôi lại không hiểu được con người của anh. Anh trăng hoa nên có con với một người phụ nữ khác tại một tỉnh nghèo ở Tây bắc trong một đợt tham gia công trình. Cũng chính bởi không chấp nhận được sự thật này nên vợ anh mới ly dị anh.
Đứa con chung đó lại không phải con của vợ cũ, vậy tôi biết làm sao được nếu như cưới anh về rồi anh lại đem thêm một đứa con nào nữa về đây cho tôi nuôi. Sự thật trớ trêu khiến tôi đau đớn ứ nghẹn. Tôi cay đắng nhận ra lý do đằng sau việc anh chấp nhận và giục giã cưới tôi dù biết tôi vô sinh là vì điều này.
Phununews.vn/Một thế giới
End of content
Không có tin nào tiếp theo