Pháp luật

Ai là “ông trùm” thật sự của những “nấm mồ rùa biển lớn nhất Việt Nam?“

Như độc giả đã biết, từ nguồn tin của phóng viên chúng tôi, qua quá trình trinh sát kết hợp với Trung tâm Giáo dục Thiên nhiên (ENV), báo cáo thẳng tới Cục Cảnh sát môi trường (C49, Bộ Công an), cuối tháng 11.2014, các nhà kho, xưởng chế tác rùa biển khổng lồ và cực kỳ tàn độc ở Nha Trang (Khánh Hòa) đã bị triệt phá. Ít nhất hàng nghìn cá thể rùa biển quý hiếm được bảo vệ đặc biệt trên toàn thế giới đã được ngành chức năng thu giữ.

 Rùa con được xếp lên các giá rất cao

Câu hỏi đặt ra là: Liệu việc bắt giữ “mắt xích” này có là bàn đạp, đủ để chúng ta chặt đứt đường dây săn bắt, buôn bán, giết thịt, chế tác, bán rùa biển ra nước ngoài đã hoạt động hàng chục năm trên nhiều tỉnh thành kia không? Ai là “ông trùm” đích thực của những “nấm mồ rùa biển” lớn nhất Việt Nam này?

Theo điều tra của PV Lao Động, có nhiều cơ sở để khẳng định: Hoàng Tuấn Hải, người “nhận tội bước đầu” hiện nay chỉ là nhân vật đóng thế cho ông trùm Hoàng Mạnh C mà loạt bài gần đây chúng tôi đã đề cập đến. Nếu cơ quan chức năng không vào cuộc minh bạch, quyết liệt như cần phải có thì nguy cơ “đánh rắn chưa đánh dập đầu” lại tái phát, và ông trùm C lại “hồi tỉnh” giống như hắn đã từng “tái xuất giang hồ” sau vụ bị thu giữ gần 849 cá thể rùa biển (mà báo chí, truyền hình từng đưa tin) từ năm 2009.

Mọi con đường điều tra đều dẫn đến “ông trùm” Hoàng Mạnh C

Clip mà chúng tôi đang lưu giữ cho thấy, đối tượng Hoàng Tuấn Hải đã đi mượn búa, trực tiếp cầm búa đinh phá vỡ khóa kho đông lạnh (trên đường Nguyễn Tất Thành, TP.Nha Trang) mà y tự nhận là “ông chủ”.

Cơ quan hữu trách thì khẳng định, tội ác của đường dây này gây ra cho rùa biển quý hiếm của Việt Nam và thế giới (nhiều rùa bọn chúng bắt được có chiều dài đường kính mai lên đến 80cm, có gắn chip nghiên cứu của các nhà khoa học trên thế giới)…, thì nhất định phải khởi tố hình sự, vì rùa biển là loài được bảo vệ đặc biệt, cấm mọi hình thức nuôi, nhốt, săn bắt, giết, vận chuyển, buôn bán.

Ông Trần Trọng Bình - Phó Cục trưởng Cục C49, khẳng định đây là đường dây chuyên săn bắt, chế tác, tiêu thụ rùa biển có quy mô lớn nhất từ trước đến nay, đơn vị đang xem xét để khởi tố vụ án hình sự. Hải đã nhận tội có mua bán chế tác các “xác” rùa biển, đồi mồi để bán cho khách du lịch, cho người ta làm đồ mỹ nghệ chơi bời. Hải còn “rắn giả dây thừng” cho rằng, anh ta không hiểu biết nên cứ nghĩ mua rùa biển đã chết thì không bị tội, ai ngờ bị “làm to” thế này, lấy đâu tiền ra nộp phạt.

Cảnh bên trong kho xưởng

Với công phu điều tra từ đầu rồi gửi tài liệu gồm hình ảnh, ghi âm, tư liệu điền dã cho cảnh sát môi trường, PV Báo Lao Động xin khẳng định: Lời khai kể trên của Hải là hoàn toàn man trá. Không một ai có quyền ngây thơ hoặc giả vờ ngây thơ để tin vào “ông trùm” giả nai như thế được.

Các tài liệu đã đăng báo đều khẳng định, ít nhất hơn 1.000 hoặc 4-5 nghìn cá thể rùa biển đã bị bắt giữ. Đây chỉ là một lát cắt lúc cơ quan chức năng ập vào mà thôi, còn gần 10 năm qua đường dây này liên tục hoạt động, thử hỏi bao nhiêu vạn con rùa biển đã bị xẻ thịt?

Bắt đầu từ năm 2011, ENV đã đi điều tra từ ngư dân, các đầu nậu buôn rùa biển ở nhiều tỉnh miền Trung, đặc biệt là khu vực cảng Sa Kỳ, rồi huyện đảo Lý Sơn, tỉnh Quảng Ngãi. Tất cả các đầu mối thu mua rùa từ ngư dân, rồi cả các đầu nậu lớn “bao tiêu” rùa từ các đội tàu được họ “đầu tư tài chính” đều cho biết: Họ cung cấp hàng cho ông trùm C tại Nha Trang.

Có một văn bản mà C49 yêu cầu ENV gửi để chính thức “tố cáo” đã được ban hành ngay khi PV và cán bộ điều tra của ENV đang “nằm vùng” cùng trinh sát C49 ở trước các kho xưởng của C tại Nha Trang. Văn bản ấy được cập nhật, với chữ ký của lãnh đạo ENV và dấu triện đàng hoàng đều cho biết, C mới thật sự là ông chủ của đường dây này.

Từng tọa độ GPS, từng địa chỉ các “căn cứ địa” của C, từng số điện thoại, từng thủ đoạn của toàn bộ đường dây này, có cả số của C và Hoàng Tuấn Hải đều được chúng tôi cập nhật rõ ràng. Việc Hải đứng ra nhận tội là điều không nằm ngoài dự kiến. Vì thế, các văn bản giấy tờ, các cuộc đối thoại trước giờ cơ quan chức năng ập vào bắt giữ và nghe Hải khai nhận chúng tôi đang lưu giữ cẩn thận.

Các tài liệu đó đã thuyết phục tới mức không thể thuyết phục hơn cho rằng: C mới là ông trùm của đường dây này. Có thể kể đến vài văn bản, các cuộc phỏng vấn, ghi âm mà chúng tôi có được để làm bằng chứng cho điều này, gồm: Tài liệu của ENV trước và sau khi các “nấm mồ rùa biển” được “khai quật” và triệt phá; các cuộc phỏng vấn trước và sau khi cảnh sát ập vào đều cho thấy các thủ đoạn vô cùng tinh vi của C (chứ không phải ai khác!).

Chấp nhận chỉ tìm ra “phần nổi của tảng băng chìm”?

Tài liệu tố cáo của “công dân tốt” từng bố trí chụp ảnh nhà kho, xưởng chế tác của C gửi chúng tôi càng giúp ta thấy rõ hơn về ông trùm. “Công dân” kể trên cũng trực tiếp gặp, sát cánh cùng chúng tôi trong những ngày “phá án” ở Nha Trang. Cho đến giờ phút này, dù hơn một lần, cơ quan công an có nghi ngờ tính chính xác và “tâm địa” của người tố cáo, nhưng sau khi ván bài lật ngửa thì tất cả chúng tôi phải công nhận: 100% những gì anh ta tố cáo là đúng.

Kể cả sơ đồ các nhà kho bí mật, kể cả số lượng cá thể rùa, rồi thủ đoạn làm giả rùa và đồi mồi của C để che mắt cơ quan chức năng, 100% là đúng sự thật. Và dĩ nhiên, lời tố cáo của họ về C cũng rất đáng tin cậy, họ bảo: C là ông trùm vô cùng tinh vi, không “tóm” được C, thì việc bắt giữ vài nghìn cái mai rùa khô (tiếc thay!) chỉ là phần nổi của tảng băng chìm!

 Thịt rùa biển ước trong kho đông lạnh làm thức ăn cho cá

Đặc biệt, ngoài công việc của người điều tra, tố cáo, gửi băng ghi âm, hình ảnh cho công an, với tư cách là nhà báo nhiều năm kinh nghiệm tác nghiệp, chúng tôi khẳng định một lần nữa: Không có lý do gì để chúng ta không tin vào lời tố cáo, lời trả lời phỏng vấn của người dân từ trước khi đường dây này bị triệt phá vài mắt xích vào tháng 11.2014. Xin nhấn mạnh: Trong quá trình trinh sát hóa trang để điều tra, chúng tôi đã có được những băng ghi âm này, chứ không phải sau khi công an bắt giữ người dân mới nói.

Do thế, rất đáng tin cậy. Như sau: Khi 3 trinh sát lão luyện của Phòng 3, C49 đang tiếp cận bí mật các ngôi nhà xung quanh kho xưởng để tác nghiệp, chúng tôi cũng có mặt ở một bụi lau gần xưởng chế tác của C (nơi thu giữ hàng nghìn cá thể rùa biển sau đó) ở xã Phước Đồng để thu nhận tin tức. Tại đây, chúng tôi có phỏng vấn, ghi âm, ghi hình bí mật với một bà chăn bò, bà tên là T. Bà này cho biết: Gần chục năm nay, C công khai xẻ thịt, ném thịt rùa biển cho cá ăn hoặc bán cho quán nhậu rồi ngâm mai và da rùa vào các bể phoóc môn lớn.

Chế tác rồi đem bán sang Trung Quốc. Thế lực của C cực mạnh, mạnh đến mức bà và mọi người không dám tố cáo. Khi chúng tôi chia tay bà T còn buông đàn bò, chạy theo van vỉ, chú là người tốt, thì chú đừng nói tôi kể chuyện với chú kẻo nguy hiểm lắm. Hóa chất độc hại từ các xưởng chế tác rùa của C và đồng bọn đã thải ra sông suối ao hồ. Bà T và nhiều người bỏ nghề mò cua bắt ốc, vì không loài thủy sản nào sống được, vả lại người nào lội xuống nước đó cũng bị rụng lông chân, mẩn ngứa khắp người.

Còn ông M, người đã hàng trăm lần liên lạc, cung cấp các tài liệu cốt tử cho việc phá án gây rung động dư luận vừa qua thì trước sau vẫn một mực: Nếu công an ập vào mà có thông số nào anh cung cấp sai so với thực tế, anh chịu trách nhiệm trước pháp luật.

Qua điều tra của chúng tôi từ bà con trong khu vực, qua lời tố cáo của ông M khi gặp chúng tôi tại một khách sạn ở Nha Trang, khi ngồi trên xe của chúng tôi đến “dạo quanh” các kho xưởng của C, thì: Hoàng Mạnh C vốn là người tỉnh Hà Nam, bố vợ C là một người khá có “thế lực”. Anh ta SN 1976, xuất thân bán thịt chó ở Nha Trang, sau này ế ẩm bỏ đi làm thuê, rồi học nghề “buôn rùa biển”.

Nay anh ta rất giàu, có trang trại ốc hương, trang trại cá bốp, có các xưởng chế tác, có nhà kho đông lạnh riêng, có xe ôtô tải và nhiều tài sản khác. Lúc cao điểm, anh ta có hơn 40 thợ làm việc, số thợ hơi giảm xuống khi được báo “có động” với việc cơ quan chức năng đến kiểm tra…

Trung tuần tháng 11.2014, khi chúng tôi đem nhiều thiết bị vào giám sát khu xưởng chế tác của C, thì được biết nhân công vẫn làm việc. C còn thuê người là cán bộ cơ sở giữ vai trò như “bảo vệ” các cơ sở của mình, PV Lao Động đến gắn thiết bị ghi hình đã bị dọa nạt, xua đuổi với thái độ cực kỳ hung hãn. Điều này đã được công an xác nhận với chúng tôi từ trước khi phá án.

Cuộc trò chuyện với 3 người đàn ông “vô tình” gặp ở một quán cà phê gần “nấm mồ rùa biển” đã được chúng tôi ghi hình, ghi âm, cho biết: C từng bị thu giữ hơn 800 con rùa biển, bị xử phạt 10 triệu đồng rồi cơ quan chức năng thả rùa ra biển, sau đó C đi thu gom lại và giết mổ, chế tác. Việc bắt giữ 849 con rùa của C đã được đăng báo, không còn gì để bàn cãi. Bà con kể tiếp: Hóa chất độc hại thải ra, cơ quan chức năng lẽ ra phải xử lý “nhưng C nó mạnh lắm, không ai làm gì cả”.

Họ còn “chỉ mặt đặt tên” từng cơ quan “làm ngơ” cho C hành động. Họ còn phân tích, những con rùa biển to bằng cái mâm, hàng vạn con, rồi từng cỗ xe tải khổng lồ chở đồi mồi, vích ra khỏi xưởng, đi qua hàng chục trạm gác, trạm kiểm tra, lên tận biên giới Móng Cái, tỉnh Quảng Ninh để sang Trung Quốc, tại sao không ai biết? Dân ở trong khu vực ai cũng biết, và việc C bị bắt rồi lại hoạt động nghênh ngang như thế được là vì sao, nhắm mắt ai cũng hiểu! (bà con nói).

Thêm một cuộc phỏng vấn xin được gửi tới cơ quan điều tra

Gần các kho xưởng bị khám xét và thu giữ hàng nghìn cá thể rùa biển, chúng tôi đã trò chuyện với bà con trước giờ phá án của cơ quan công an, các thông tin này đã được thông báo cho các trinh sát ngay sau đó.

Phải mất nhiều chuyến xe tải, cơ quan chức năng mới chuyển được hết số rùa biển thu được đi giám định.

Trong vai những người đi mua đất làm kho xưởng, khi chúng tôi hỏi về Hoàng Mạnh C (C “đồi mồi”) thì bà con khẳng định: Suốt bao năm, thậm chí C còn phơi cả rùa, đồi mồi ra đường trong quá trình chế tác. Gần đây, hắn hoạt động vô cùng kín đáo. Người dân kể:

Người dân: Thằng C mạnh lắm.

Nhà báo: Sao bà con không kiến nghị khi nó làm ô nhiễm môi trường đáng sợ như anh vừa nói.

Người dân: Kiến nghị gì. Người ta, năm trước, bắt được chúng nó với cả ngàn con rùa biển (phạt ít tiền) còn lại thả ra rồi nó đi bắt lại để giết mổ luôn.

Nhà báo: Thế à. Bắt lại rồi ấy ạ.

Người dân: Cách đây 2 năm, đợt bắt quay phim lên tivi rồi đó. Còn như là quay xong, người ta thả rùa xuống rồi nó còn bắt lại nữa. Nó mạnh lắm.

Nhà báo: Cậu C đấy con cái nhà ai mà mạnh thế?

Người dân 3: Nó có đường dây buôn bán đi Trung Quốc. Nó làm cái hồ tôm dưới kia đó. Riêng tiền mua đất đã mấy tỉ đồng rồi.

Người dân 2: Tao có thằng em làm thuê cho thằng C.

Nhà báo: Như thế nào hả chú?

Người dân: Ngày xưa mấy thằng em mình làm cho nó. Cái con đồi mồi là cái con hàng cấm quốc tế mà cái dân Quảng Ngãi là nó chuyên gia đi đánh trộm của Malai, Indo. Bắt riết, rồi cả những con đồi mồi mà nó có mã số luôn, nó có gắn cái chip để nghiên cứu luôn. Ở nước ngoài nó bắt được thì nó thả, để con đó đi đâu thì đi. Mấy thằng đó nó thấy cái chip Indo, Malai luôn. Nghĩa là nó thả chip để theo dõi, vậy mà cuối cùng nó bắt, giết, thịt hết. Về Việt Nam thì chỉ có hết. Mà cái đường dây này đầu mối của nó ở Quảng Ngãi nhiều nhất.

Nhà báo: Mà nó bán đi đâu?

Người dân 3: Nó xuất Trung Quốc đó.

Người dân 2: Tụi em cứ nghĩ đi. Từ đây, nó thu hàng về. Tới đây là không ai nói gì.Từ đây mà nó chở, từ đây ra tới biên giới nó bán, cũng không có ai chặn lại. Em nghĩ như thế đủ thấy nó mạnh cỡ nào?

Người dân 3: Qua bao nhiêu cửa kiểm soát.

Người dân 1: …mà vẫn lọt hết.

Nhà báo: Bây giờ nó có làm ở đây nữa không?

Người dân 1: Nó làm thường xuyên ấy chứ. Nó có hai, ba kho.

Nhà báo: Nó có phải để đông lạnh không ạ, nghe nói kho bên kia đường cũng là của thằng C?

Người dân 1: Cái con đồi mồi hay rùa biển nói chung, nó bắt về mổ ra, lấy thịt cho cá bốp ăn ngoài trang trại. Hệ thống nuôi cá tôm của nó là từ trong này ra ngoài Bắc luôn rồi. Cái thịt đồi mồi hàng vạn con là nó cho cá ăn. Hay là có con thì nó bán cho quán nhậu. Còn đó là nó ngâm phóoc môn.

Nhà báo: Sau đó nó mới chế tác?

Người dân 3: Chế tác gì gì đâu. Chỉ trừ khi cái vẩy nó bị tróc thì nó phải dán lại. Còn lại nguyên nó ngâm phọoc môn xong, rồi khâu lại. Cho vào máy sấy rồi khâu lại, xong rồi đánh bóng.

Các phản biện rất mong được cơ quan điều tra lưu tâm

Thứ nhất: Tất cả các tài liệu mà ENV, chúng tôi (đã phân tích ở trên), rồi các trinh sát có được (khi trò chuyện với chúng tôi trước giờ phá án) đều nói về C “đồi mồi” là ông trùm. Sau khi phá án, ENV vẫn có công văn (gửi Bộ trưởng Bộ Công an và Bộ trưởng Bộ TNMT, UBND tỉnh Khánh Hòa cùng cơ quan hữu trách) đòi khởi tố hình sự vụ án và quyết tìm ra ông trùm thật sự của đường dây này (thông tin đã đăng báo). Vậy chúng ta có nên coi Hoàng Tuấn Hải là đối tượng “tự nhận ông trùm” duy nhất nữa không?

Đối tượng Hoàng Tuấn Hải, người tự nhận là chủ của các kho xưởng chứa hàng nghìn xác rùa biển

Thứ hai: Sau khi nấm mồ rùa biển lớn nhất Việt Nam được “khai quật”, các báo đã tiến hành phỏng vấn, nhiều báo đã trích dẫn lời cán bộ nhắc đến đối tượng C. Ví dụ: Đối tượng Hải khai nhận, được báo Tuổi trẻ TPHCM trích dẫn sau đó, rằng Hải mua lại kho này của em trai mình là Hoàng Minh C (người địa phương gọi là C “đồi mồi”), C trước đây cũng có mua và chế tác rùa biển, từng bị xử lý vì nuôi động vật hoang dã trái phép, bị thu giữ 850 con rùa biển. Hải - là anh trai C - còn thừa nhận như vậy.

Chưa hết, sau khi “vỡ ổ con chuồn chuồn”, báo Khánh Hòa và vài tờ báo còn trích lời người dân và cán bộ xã rất rõ ràng: Nhiều người dân thì ai cũng biết C “đồi mồi” với tường tận các nhà kho chứa cả nghìn con rùa biển, trong khi, cán bộ xã người thì nói không biết.

Người như ông Bùi Cao Pháp - Phó Chủ tịch UBND xã Phước Đồng thì thẳng thắn: Lâu nay, chỉ biết xưởng là của Hoàng Minh C chứ không biết là kho xưởng ấy là của Hải. Chủ tịch UBND xã Phước Đồng cho biết, ngày 19.7.2014, công an kinh tế địa phương có đến kiểm tra kho xưởng của nhà “ông chủ Hải” nhưng không phát hiện được gì; trong khi công an địa phương lại “giãi bày” với báo chí không giống như thế.

Dường như đó là lý do mà Cục Cảnh sát môi trường phải từ Hà Nội, từ TPHCM cất công ra Nha Trang để phá án, thay vì cơ quan chức năng địa phương làm điều đó? Báo Công an Nhân dân, ngay sau vụ bắt giữ kể trên, cũng đưa tin về việc các trinh sát phá án ghi nhận người dân đều kể về đối tượng Hoàng Minh C (C “đồi mồi”) với đường dây khổng lồ này, cả xưởng gỗ ngụy trang làm kho đông lạnh của y cũng tên là “Hoàng C”…

Thứ ba: Trước giờ phá án, chúng tôi còn ra ngoài “đảo xa” trò chuyện với ông Mạc Tiến N, người trực tiếp hợp tác với Hoàng Minh C trong vụ nuôi rùa biển rồi bị bắt giữ 849 cá thể cách đây mấy năm. Ông này cho biết, khi công an làm việc, C đã ra mặt và năn nỉ ông N ký văn bản. C còn đưa người Trung Quốc trực tiếp ra bè khen rùa đẹp đặt vấn đề mua. Ông N cũng cho biết nhiều thông tin đáng sợ về đường dây buôn bán, giết và chế tác rùa biển kể trên, do C cầm đầu.

Với những bằng chứng kể trên, vậy, thử hỏi, làm sao chúng ta có quyền tin, ông trùm đích thực của đường dây này là đối tượng Hải? Hải có thể chỉ là một mắt xích, còn “bố già” có phải là C? Kính đề nghị cơ quan chức năng nỗ lực thực sự để làm rõ nghi vấn này.

Theo Lao Động
 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Xem nhiều nhất

Cột tin quảng cáo