Xã hội

Bi kịch của cô bé bị bán 'làm gái' từ năm 15 tuổi

Lệ bị bán sang Trung Quốc khi ở tuổi trăng tròn, từng trải qua những tháng ngày kinh hoàng do phải phục vụ vài chục khách mua dâm mỗi ngày trong nhà thổ.

Mới bước sang tuổi 19, nhưng cuộc đời Phạm Thị Lệ (quê Nghệ An) đã trải qua không biết bao nhiêu sóng gió, dập vùi. Cô bị bán sang Trung Quốc khi mới bước vào tuổi trăng rằm, từng trải qua những tháng ngày kinh hoàng khi phải phục vụ vài chục khách mua dâm mỗi ngày trong nhà thổ, rồi may mắn trốn được về. Nhưng bi kịch cũng chưa dừng lại ở đó. 

Bị người yêu lừa bán sang Trung Quốc 

Giữa tháng 8 năm ngoái, TAND TP Hà Nội đã kết án 3 nam thanh niên Trịnh Văn Đại (19 tuổi, Hải Phòng) 25 năm tù, Bàn Văn Tuyến (19 tuổi, Yên Bái) 14 năm tù, Nguyễn Văn Khánh (18 tuổi, Hải Phòng) 30 năm tù cùng về tội Buôn bán người. Thủ đoạn của bọn chúng khá giống nhau khi lừa những cô gái để bán sang bên kia biên giới. Đại và Tuyến sẽ đến những nơi công cộng lân la làm quen với những cô gái nhẹ dạ, giả vờ yêu đương rồi lừa bán sang Quảng Đông, Trung Quốc cho Khánh. 

Lệ là nạn nhân trẻ tuổi nhất trong số những cô gái bị Đại, Tuyến lừa trót lọt. Năm 2011, khi ấy cô gái sinh năm 1996 mới 15 tuổi. 

Kể về hành trình sa ngã của mình, dẫn đến kết cục đau lòng, Lệ không khỏi ân hận. Lệ sinh ra trong một gia đình kinh doanh khá giả ở Nghệ An, là con thứ hai trong gia đình 4 chị em, từ nhỏ đã được chiều chuộng hơn các bạn cùng trang lứa. Tuy vậy, cô bé vẫn học hành khá, cho đến khi những vết rạn gia đình ngày một lớn. 

Đỉnh điểm là năm Lệ học lớp 6, năm đó mối tình vụng trộm giữa bố cô bé và người hàng xóm - đồng thời cũng là mẹ người bạn thân của Lệ bị phát hiện. Những trận cãi vã của bố mẹ, nỗi xấu hổ của một đứa trẻ có người cha “bồ bịch” khiến Lệ ra đường không dám nhìn ai. 

Đặc biệt, cô bạn thân ngày nào vì hận người cha Lệ đã phá vỡ gia đình họ, đã trở mặt, cứ gặp ở đâu là đánh, đi học về là chặn đánh. Chán đời, Lệ bắt đầu chểnh mảng học hành, bất cần đời, ăn chơi, quậy phá. Liên tục nhưng năm sau đó, cô bé trở thành học sinh cá biệt của trường. Học đến lớp 10, Lệ bỏ học, cùng một người bạn nữ hàng xóm tên Thủy bỏ ra Hà Nội lang thang, kiếm việc làm. 

Những kẻ buôn người bị pháp luật trừng trị.
Những kẻ buôn người bị pháp luật trừng trị.

Trong một lần lang thang ở công viên Thủ Lệ, Lệ và Thủy gặp 2 thanh niên Đại và Tuyến. Những cô gái phiêu dạt xa nhà đã nhanh chóng ngã vào vòng tay hai kẻ trai lạ mà không hề biết đây là vở kịch do bọn chúng dựng lên. Khi đã chiếm được niềm tin của cô gái trẻ, một hôm hai tên buôn người rủ Lệ và Thủy xuống Móng Cái “mua quần áo về bán”. 

Tin lời, hai cô gái đi theo và nhanh chóng bị bán cho Khánh - vốn là một chủ chứa ở tỉnh Quảng Đông - Trung Quốc. Khánh cho người tịch thu điện thoại và dọa “chúng mày đã bị bán cho tao, đừng có mong về Việt Nam nữa, nghe theo tao thì sống, nếu không tao đánh cho chết”. Một vài cô gái không chịu đi tiếp khách đã bị những tên bảo kê đánh hộc máu mồm, máu mũi. Biết không còn đường thoát, Lệ và Thúy đã đành phải “nhắm mắt đưa chân” tiếp khách theo chỉ đạo của chủ chứa.

Những ngày “tiếp khách” ê chề 

Lúc đầu, Lệ và Thủy bàn nhau cố gắng tiếp khách theo lời bọn chúng rồi tìm cơ hội cùng nhau trốn. Nhưng tên chủ chứa lường trước được trường hợp này, hắn bán Lệ cho một động mại dâm khác ở thành phố. Lúc ấy cô gái 15 tuổi mơn mởn, nhan sắc nhất của ổ chứa này, được nhiều khách chọn nhất nên bà chủ rất chiều chuộng. “Bà chủ thứ hai cho ăn ngon, mặc đẹp, lúc nào cũng nịnh là cố gắng tiếp nhiều khách, đứa nào làm được nhiều tiền thì sẽ được cho về. 

Dù không tin nhưng chẳng thể làm khác được, em vẫn phải tiếp khách. Ngày bình thường cũng 15 khách, ngày nhiều đến vài chục người. Có ông khách thương muốn mua em về làm vợ, nhưng em không dám vì sợ lại bị lừa sang một động khác.” - Lệ kinh hoàng nhớ lại. 

 

Cũng vì Lệ được nhiều khách chọn nên tên chủ cũ tiếc món hàng đã bán, hắn mang xe đến tận nơi cướp Lệ về. Cô bé trở thành món hàng tranh chấp giữa hai nhà chứa, bà chủ cũ tìm mọi cách cướp lại Lệ nhưng không được, cuối cùng cô phải quay trở lại làm việc cho tên chủ cũ.  Lệ rùng mình: “Sợ nhất là những khách không chịu đeo bao, nếu đeo bao thì chúng nó đánh. 

Thứ hai là khách làm tình tập thể 3-4 đứa liền”. Tiếp nhiều khách không đeo bao, bộ phận sinh dục của Lệ bị viêm nhiễm, cô khóc lóc xin chủ cho nghỉ nhưng hắn vẫn bắt tiếp khách. Những lúc ấy đau đớn khiến Lệ mấy lần định tự tử, may những cô gái cùng cảnh động viên chờ cơ hội trốn nên cô cố gắng chịu đựng. Dịp may đến với Lệ khi một lần động mại dâm nơi em đang ở xảy ra đánh nhau khiến công an vào cuộc bắt tất cả mọi người lên lấy lời khai. Trước khi bị bắt, tên chủ dọa cấm được khai gì, nếu khai chúng sẽ thuê người giết. 

Dù vậy, biết đây là cơ hội thoát thân, Lệ đã khai toàn bộ quá trình bị những tên này mua và ép bán dâm. Lệ và Thủy được giải thoát, đưa về Việt Nam. Về đến cửa khẩu Móng Cái, tên chủ chứa cho người đón đầu để bắt lại. May mắn thay hai cô gái đã nhanh chóng được người dân giúp đưa vào công an huyện Móng Cái và được an toàn. Sau 2 năm khổ sở nơi xứ người, cuối cùng Lệ và Thủy đã trở về Việt Nam, hai cô gái trẻ được đưa vào một trung tâm trợ giúp phụ nữ để chữa bệnh và trị liệu tâm lý.

Để trò chuyện được rành mạch với chúng tôi như thế này, Lệ đã phải trải qua rất nhiều buổi trị liệu tâm lý. Khi mới được giải cứu về Việt Nam, hầu như đêm nào Lệ cũng hốt hoảng la hét vì những cơn mê những ngày trong động mại dâm. Sau khi bệnh đã khỏi và tâm lý ổn định, Lệ quyết định trở về nhà những mong gia đình sẽ là chỗ dựa cho mình sau bao ngày sóng gió.  

Nhưng em không ngờ búa rìu dư luận cũng khiến cô gái trẻ đau đớn không kém gì những tháng ngày sống nhục nhã bên kia biên giới. Người ta bảo cô sang Trung Quốc làm cave, lấy cô ra làm “tấm gương bẩn” để răn cho con cháu, có người còn nói thẳng toẹt vào mặt mẹ cô, rằng khôn hết phần con, không biết dạy con. Không chịu được điều tiếng, Lệ quyết định nhắm mắt kết hôn với một thanh niên ở cùng huyện sau ít ngày gặp nhau nhưng vì chưa đủ tuổi nên không được làm giấy đăng ký kết hôn. 

 

Bố mẹ cũng sớm muốn em lấy chồng để coi như có tấm chồng, đỡ xấu hổ với hàng xóm, láng giềng. Những tưởng cuộc sống của cô gái trẻ sẽ bình yên hơn sau bao sóng gió nhưng bi kịch chưa dừng.  Chồng Lệ là con một gia đình khá giả nhưng cũng thuộc dạng ăn chơi đua đòi. Lấy chồng về, Lệ mới biết chồng nghiện ma túy đá. “Cứ hai ngày anh ấy lại đập đá một lần, đập đá xong thì lại lôi vợ ra đánh đập. Kể cả lúc em có thai anh ta cũng không tha. Em mang bầu, nhưng đi siêu âm bác sĩ bảo không có tim thai, phải bỏ” - Lệ kể. 

Không những thế, chồng Lệ còn công khai bồ bịch, bài bạc, có khi anh ta đưa cả bồ về nhà. Dù vậy, Lệ vẫn cố gắng chịu đựng cho có một tấm chồng. Cho đến một lần, chồng Lệ chơi bài bạc bị công an bắt, nhà chồng lên công an huyện giải quyết thì không biết bằng cách nào họ biết được Lệ từng bị bán sang Trung Quốc làm gái. 

Nghĩ là con dâu đã lừa, đưa con trai họ “vào tròng”, cả nhà chồng xúm lại đay nghiến cô gái trẻ. Không còn chịu được nữa, Lệ lại khăn gói ra Hà Nội nhờ đến sự trợ giúp của các cán bộ phụ nữ trước kia đã từng cưu mang cô. Nhờ sự giúp đỡ, cô được học nghề, tốt nghiệp xuất sắc khóa học ngắn hạn và giờ đã có một công việc tạm thời với mức thu nhập đủ nuôi bản thân. 

Giờ nhìn Lệ với khuôn mặt xinh xắn, thường xuyên nhoẻn miệng cười, ánh mắt tràn đầy lạc quan, có vẻ như những biến cố ghê gớm đã tạm khép lại phía sau lưng cô gái trẻ. Cô bảo không thể đổ lỗi cho số phận được, cũng chẳng thể trách ai, vì những gì cô phải chịu âu cũng do chính cô gây ra.  

Nếu không có sự giúp đỡ nhiệt tình của những người xung quanh, đặc biệt những cán bộ phụ nữ ở Hội liên hiệp phụ nữ Việt Nam, thì không biết cuộc đời của cô sẽ còn trượt dài đến đâu. Đó là điều Lệ cảm thấy may mắn nhất, cô chia sẻ câu chuyện của mình như một bài học cảnh tỉnh cho những cô gái trẻ ham chơi, sống không có trách nhiệm với bản thân. 

 

* Tên các nạn nhân đã được thay đổi.

Theo ANTĐ
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo