Chồng tâm thần chăm vợ nằm liệt giường, thịt thối rữa từng mảng
Trong căn nhà tuềnh toàng, không có gì đáng giá ngoài chiếc giường cũ nát là một người đàn bà gương mặt khắc khổ đang co quắp, ôm con nhăn nhó vì những cơn đau tủy sống, da thịt dần lở loét, mùi hôi thối bốc lên nhưng chị chẳng thể làm gì được. Chồng chị nay lại bệnh tâm thần tái phát, chỉ biết ngơ ngác nhìn vợ.
Đó là hoàn cảnh đáng thương của gia đình chị Tống Thị Duyên (SN 1967) và anh Nguyễn Sỹ Lâng (SN 1972), ngụ thôn Nguyên Thắng, xã Thiệu Nguyên, huyện Thiệu Hóa, Thanh Hóa. Chúng tôi tìm đến căn nhà của anh Lâng, chị Duyên vào những ngày cuối tháng 3. Ngay từ đầu cổng làng, nghe chúng tôi hỏi thăm, bà chủ quán nước đã xót xa: “Các chú đến hỏi thăm người sắp chết à? Gia đình cô chú ấy giờ khổ lắm!”.
Cơn mưa chiều bắt đầu vơi hạt, chị Duyên lại càng thêm đau nhức vì thời tiết mấy ngày qua ẩm ướt khiến vết thương của chị thêm lở loét, khó chịu. Rưng rưng nước mắt, chị chia sẻ: “Nhiều năm qua tôi sống không bằng chết, gia đình nghèo đói, con còn nhỏ, chồng tâm thần mà chẳng phụ giúp được gì cả, giờ tôi bị thế này nữa, đã khổ lại thêm khổ hơn. Nghĩ mà thương chồng, thương con quá”.
Nhớ về những tháng ngày trước khi bị bệnh, chị Duyên càng thêm đau khổ, những giọt nước mắt cùng tiếng nấc nghẹn ngào dồn nén bấy lâu nay không thể kìm nén nữa. Trước đó không lâu, căn nhà bé nhỏ này luôn đầy ắp tiếng cười, dù kinh tế khó khăn nhưng hạnh phúc đơn sơ càng được nhân lên khi vợ chồng chị chào đón đứa con gái đầu lòng kháu khỉnh - anh chị đặt tên con là Trang. Niềm hạnh phúc như được nhân lên gấp bội khi chị Duyên mang thai cháu thứ hai. Thế nhưng, thời gian chị mang thai cháu thứ hai cũng là lúc chị bị cao huyết áp nên bị chèn thai rồi dẫn đến tai biến phải nằm liệt giường.
Chứng kiến cảnh vợ liệt giường, chứng bệnh tâm thần mà trước kia anh Lâng (chồng chị Duyên) đã từng mắc phải nay lại tái phát khiến gia đình rơi vào cùng cực. Nỗi đau vẫn chưa dừng lại ở đó, sau thời gian nằm liệt giường, chị Duyên như chết sững khi biết tin mình bị viêm tủy sống. Gánh nặng đè thêm nỗi đau, mọi công việc gia đình rồi chẳng biết nương tựa vào ai.
Suốt 5 năm qua, chị Duyên chỉ nằm một chỗ, những cơn đau co giật hành hạ chị suốt ngày đêm, những mảng thịt trên người dần lở loét, hoại tử bốc mùi nồng nặc vì không có người vệ sinh. Vốn sinh ra trong gia đình nghèo đói, lại đông anh em nên các anh chị gia đình anh Lâng cũng không thể giúp được gì. Bữa no bù bữa đói, nhiều lúc các anh chị cho bát gạo làm bữa qua ngày chứ cũng chẳng cải thiện được là bao.
Trò chuyện cùng chúng tôi, anh Nguyễn Sỹ Hạnh (anh trai anh Lâng) chia sẻ: “Gia đình tôi có 5 anh chị em, chú Lâng là em thứ tư. Từ khi sinh ra vốn chú ấy đã không được bình thường, có phần hơi ngớ ngẩn. Thương cô chú ấy, chúng tôi cũng chỉ góp được chút ít tiền gạo, nuôi cháu Trang ăn học. Nhưng vì điều kiện khó khăn nên chẳng giúp được bao nhiêu. Thương lắm nhưng không biết làm thế nào”.
Nhìn chị Duyên nhăn nhó bên chiếc giường, những manh chiếu rách thay chăn phủ kín lên người để tránh ruồi nhặng bâu vào mà chúng tôi không kìm được nước mắt. Bên trong căn nhà nhỏ cũ nát ấy không có gì ngoài 3 mảnh đời bất hạnh đang bám víu lấy nhau, lay lắt qua ngày.
“Hiện, gia đình chị đang sống dựa vào khoản trợ cấp mỗi tháng gần 500 nghìn đồng. Với số tiền đó để ăn chắc còn chẳng đủ no chứ lấy đâu ra tiền để mua thuốc, tiền học cho con. Mấy tháng nay, tôi bảo cháu Trang nhà tôi không nhờ người mua thuốc nữa, để tiền đó mà mua gạo nấu cháo ăn chứ con được bữa đói bữa no mẹ có uống thuốc cũng không yên lòng. Nhiều lúc tôi muốn chết đi cho rồi, nhưng vì thương chồng thương con mà cố cầm cự", chị Duyên ngậm ngùi tâm sự.
Trao đổi với PV, ông Nguyễn Viết Phú – Phó chủ tịch xã Thiệu Nguyên cho biết: “Gia đình anh Nguyễn Sỹ Lâng thuộc diện đặc biệt khó khăn trong xã, vợ tàn tật nặng, chồng tâm thần. Hiện tại anh, Lâng đang hưởng trợ cấp xã hội mức 270 nghìn đồng/tháng, chị Duyên mức 180 nghìn đồng/tháng. Chính quyền xã cũng thường xuyên quan tâm, thăm hỏi, động viên gia đình anh Lâng nhưng do điều kiện xã còn nhiều khó khăn nên đành lực bất tòng tâm".
"Chắc cũng đến nước cho cháu Trang nghỉ học thôi, mấy ngày nay cô giáo hỏi đóng tiền học nhưng chưa có nên chắc đành nghỉ. Hôm nay con bé đi học từ sớm nên ở nhà chẳng ai cơm nước. Khổ thân con bé, nghĩ mà thương con quá...", chị Duyên nấc nghẹn.
End of content
Không có tin nào tiếp theo