Cuộc đời bí ẩn và khắc nghiệt của geisha Nhật Bản
Khuôn mặt trắng đặc trưng, đôi môi đỏ và kiểu tóc trau chuốt là hình ảnh mà mọi người thường thấy ở các geisha tại Nhật Bản. Cho đến nay, những nghệ sĩ vừa có tài ca múa nhạc vừa có khả năng trò chuyện cùng khách hàng vẫn còn là một bí ẩn đối với hầu hết người nước ngoài, thậm chí với một bộ phận người Nhật. Nhiều chuyên gia đánh giá sự bí ẩn này là vẻ đẹp nữ tính và nét quyến rũ nhất ở mỗi geisha.
Giống như hầu hết các quốc gia trên thế giới, đất nước mặt trời mọc cho phép nhiều hình thức vui chơi giải trí tồn tại để phục vụ người dân, gồm cả tình dục. Khi Nhật Bản cắt đứt mọi liên lạc với thế giới bên ngoài trong thời kỳ Edo (1603-1868), nhiều thương gia giàu đã mở rộng số lượng Geisha tại các khu vực đô thị lớn.
Theo sử sách, geisha là một loại hình biểu diễn văn hóa nghệ thuật lành mạnh và cao cấp. Họ cung cấp những dịch vụ giải trí gồm âm nhạc, múa, thơ ca, quyến rũ, đùa cợt và hoàn toàn không bán dâm. Giới nghiên cứu cho biết, một số người có thể quan hệ với nhà bảo trợ hoặc khách quen khi họ không làm việc với tư cách của geisha. Họ cũng nhận định geisha là một trong những tầng lớp phụ nữ hấp dẫn nhất trong lịch sử và phải làm việc trong môi trường khắc nghiệt để xứng đáng với danh hiệu này. Từ khi còn là maiko (geisha tập sự), họ phải trải qua các khóa đào tạo kéo dài tới 5 năm để có thể trở thành một geisha thực sự.
Mặc dù hình ảnh geisha đi giày gỗ cao truyền thống và đứng dọc đường trở nên hiếm trong xã hội hiện đại nhưng nhiều người khẳng định sức hấp dẫn về lối sống của họ vẫn luôn tồn tại. Bên cạnh đó, mặt trái của nghề geisha cũng là một vấn đề đáng quan tâm của nhiều nhà nghiên cứu.
Các geisha thường trang điểm khuôn mặt trắng sứ với lớp phấn rất dày. Lớp phấn trắng sẽ bao phủ khắp mặt, cổ, ngực và đôi bàn tay với hai hoặc ba vùng tối bên gáy trái nhằm nhấn mạnh vùng gợi dục truyền thống. Họ thường chừa lại một đường viền xung quanh chân tóc, tạo cảm giác "mặt nạ" của khuôn mặt sau khi trang điểm. Vào thời Minh Trị, các chuyên gia phát hiện họ phải sử dụng một loại phấn với nồng độ chì cao.
Kiểu tóc của geisha đòi hỏi người tạo kiểu vấn và chải rất kỳ công. Những geisha có thâm niên huấn luyện các maiko sử dụng một kệ đỡ nhỏ (Takamakura), chứ không dùng gối để mái tóc không rối khi ngủ. Theo nhiều nhân chứng, các geisha sẽ rắc thóc xung quanh để nếu đầu các maiko rời bệ đỡ trong lúc ngủ, những hạt thóc sẽ dính vào và làm tóc rối.
Geisha không được phép có mối quan hệ với bất kỳ người đàn ông nào khi họ đang hành nghề. Kết hôn đồng nghĩa với bỏ nghề.
Nhiều geisha nổi tiếng một thời thường sống đơn độc khi về già hoặc mang nhiều điều tiếng đến cuối đời. Yoha là một trong những geisha nổi tiếng ở quận Shinbashi, thành phố Tokyo từ thời Minh Trị. Năm 12 tuổi, cha Yoga bán cô để làm nô lệ và cô trở thành maiko ở thành phố Osaka. Cô bắt đầu cuộc tình với một tay chơi khét tiếng năm 15 tuổi. Một thời gian sau, người phụ nữ nổi tiếng này buộc phải đổi tên và quy y sau khi cô chặt ngón tay út để chứng minh lòng trung thành với người tình.
Vào cuối thời Minh Trị, Manryu trở thành geisha nổi tiếng nhất với danh hiệu vẻ đẹp số một của Nhật Bản. Manryu bỏ nghề và kết hôn với một bác sĩ sau khi ông cứu cô trong một cơn lũ. Tuy nhiên, chồng cô măc bệnh và qua đời vài năm sau đó. Nhiều người kể rằng cô đã tái hôn và tham gia giảng dạy về nghệ thuật trà đạo.
End of content
Không có tin nào tiếp theo