Đừng quá lo lắng hỡi những trái tim yêu nước
Đừng quá lo lắng khi hàng ngày báo chí, truyền hình Việt Nam cứ không ngớt đưa tin lực lượng CSB, Kiểm Ngư bé nhỏ, ít ỏi của Việt Nam phải đối đầu với lực lượng Hải cảnh, Hải giám to lớn, đông đảo, cùng với hàng chục tàu cá trá hình, hung hăng “lấy thịt đè người” trên khu vực hạ đặt giàn khoan phi pháp trong thềm lục địa của Việt Nam. Nào là đã bị chúng đâm húc khiến tháng này 24 tàu CSB và KN bị hư hỏng…
Quả thật, có rất nhiều sinh viên, trí thức, nhà doanh nghiệp và cán bộ thường bức xúc kêu lên “tình trạng này chúng ta có chịu mãi được không?” Họ đặt câu hỏi với tôi rằng đến lúc nào đó chịu không nổi chúng ta sẽ làm gì? Liệu có “quyết tử cho Tổ quốc quyết sinh” không?
Vậy là tốt rồi. Cái mà cơ quan truyền thông của Việt Nam cần là vạch mặt bản chất xấu xa, phi nghĩa, vô nhân đạo của kẻ thù, nêu cao tinh thần yêu nước, căm thù giặc cao độ của toàn thể đồng bào để sẵn sàng xả thân khi Tổ quốc cần đã đạt yêu cầu dễ dàng và chất lượng cao nhất có thể, tinh thần yêu nước của dân tộc Việt đang dần hình thành nên một “làn sóng lớn vô cùng mạnh mẽ”.
Còn vấn đề về tình thế, nếu chỉ “xô đẩy” nhau thì kẻ cao to, đông, bao giờ cũng có lợi thế hơn kẻ nhỏ con, ít ỏi. Nhưng khi đánh nhau, tức là 2 bên sử dụng vũ khí thì không còn việc “xô, đẩy” nhau nữa thì to con, đông đảo chưa hẳn là có lợi thế mà lợi thế còn phụ thuộc nhiều vào địa lợi, nhân hòa, ý chí, bản lính, trí tuệ, kinh nghiệm chiến tranh…
Khi xung đột quân sự hay chiến tranh trên Biển Đông lan rộng, hai bên “nói chuyện, tiếp xúc” với nhau bằng bom và tên lửa thì chắc chắn trên Biển Đông tàu Hải giám, Hải cảnh, tàu cá trá hình của Trung Quốc sẽ vắng tanh. Và, không những thế tàu container, tàu thương mại…của Trung Quốc hay bất cứ quốc gia nào khác cũng phải tránh xa khu vực nguy hiểm.
Hiện tại Trung Quốc giống như một cầu thủ to lớn trên sân cỏ, chuyên chơi xấu, khiêu khích hòng làm cho cầu thủ nhỏ của Việt Nam mất kiềm chế, phản ứng, để bị lĩnh thẻ đỏ. Nhưng Việt Nam không mắc mưu, vẫn đeo bám quyết liệt thực hiện yêu cầu chiến thuật đã được đề ra.
Đương nhiên, Trung Quốc chưa dám sẵn sàng phạm lỗi để bị thẻ đỏ, bởi nếu bị thẻ đỏ tức gây xung đột quân sự thì chưa biết ai bị thủng lưới.
Đừng quá lo lắng khi thấy xuất hiện xung quanh giàn khoan vài chiếc khu trục tên lửa, máy bay trinh sát của Trung Quốc lượn lờ dương oai trong khi lực lượng Hải quân ta thi vắng bóng...
Họ có dám bắn vào tàu CSB, KN Việt Nam không? Chắc là không. Sự xuất hiện tàu quân sự trong vùng chỉ mang tính chất chính trị chứ không có ý nghĩa về quân sự bởi “con tin” rất quan trọng, có giá trị của họ đang nằm trong tay ta là Giàn khoan Hải Dương 981.
Tuy nhiên, các Trung đoàn Radar bờ biển Việt Nam thì có mục tiêu thật 100% cho họ diễn tập quan sát phát hiện mục tiêu mà trong đợt cứu hộ máy bay mất tích MH 370 tàu chiến Trung Quốc sang nhưng chưa đủ chủng loại.
Đừng quá lo lắng khi nghe tin từ nước ngoài hay trên Hoàn Cầu thời báo là tàu tiếp tế tổng hợp lớn nhất của Trung Quốc lớp Phúc Trì Type 903 dài 171,4 m, rộng 24,6 m, mớn nước 9 m, lượng giãn nước đầy 23.000 tấn, 2 động cơ dầu diesel, có thể đồng thời tiếp tế cho 2 tàu trở lên, chủ yếu dùng để tiếp tế biển xa. Tốc độ tối đa 19 hải lý/giờ, khả năng chạy liên tục 10.000 hải lý với tốc độ 14 hải lý/giờ. Thủy thủ đoàn là 130 người, dung lượng vật tư gồm dầu 10.500 tấn, nước 250 tấn, hàng khô – đạn dược 680 tấn. Trang bị 4 pháo 37 mm…đã xuất hiện trên Biển Đông.
Việc Trung Quốc đưa con tàu này hoạt động trên Biển Đông sẽ báo hiệu cho thấy Hải quân Trung Quốc sẽ hoạt động xa hơn căn cứ. Có thể Giàn khoan cỡ đại loại như Hải Dương 981 sẽ được hạ đặt tại khu vực Trường Sa trong tương lai gần.
Tuy nhiên, đó chỉ là yêu cầu bắt buộc của chiến thuật chứ không phải tạo ra ưu thế chiến thuật. Trung Quốc buộc phải chấp nhận “bỏ tất cả trứng vào một giỏ” là điều kiêng kị, không bao giờ muốn.
Muốn tác chiến ở khu vực Trường Sa thì Trung Quốc phải có tàu Sân bay và ít nhất 5-10 chiếc tàu tiếp tế lớp Phúc Trì, lực lượng bảo vệ cho 2 phương tiện đó…tất cả phải có tính đồng bộ, khoa học, để công thủ toàn diện.
Họ phải biết yếu cái gì, nguy hiểm cái gì để khắc phục, chẳng hạn, tàu khu trục của Trung Quốc phải có vũ khí phòng không mạnh để tránh bị tiêu diệt khi hành quân trên biển xa của lực lượng không quân của đối phương là cấp thiết, trong khi đó nếu tác chiến gần bờ thì tàu khu trục tên lửa vấn đề đó không cấp thiết lắm bởi nằm trong tầm hỏa lực của bờ và lực lượng không quân bảo vệ, bởi thế không quân đánh chặn với lực lượng tác chiến gần bờ lại là cấp thiết, sống còn…
Mới hay, để có một Hải quân “nước xanh” là không đơn giản chút nào, Trung Quốc phải cần rất nhiều thứ vật chất, kỹ thuật, kinh nghiệm và thời gian. Nhưng khi mà vội vàng bởi máu bành trướng thúc dục thì trong quá trình triển khai thực hiện, hoạt động sẽ xuất hiện nhiều “lỗ hổng” và đó chính là tử huyệt mà đối phương dễ dàng khai thác triệt để để nhắm tới khi cần.
Cái mà Trung Quốc cần thì Việt Nam không quan trọng vì tư tưởng tác chiến và nghệ thuật quân sự 2 bên là khác nhau, lối đánh sở trường khác nhau. Việt Nam không dám chủ quan, coi thường sức mạnh Trung Quốc nhưng cũng chưa đến lúc phải sợ Trung Quốc, ít nhất là tại thời điểm này.
Báo Đất Việt
End of content
Không có tin nào tiếp theo
Xem nhiều nhất
Cột tin quảng cáo