Đường cong nhưng lòng dân...vui?
Chuyện đường Trường Chinh bị nắn cong đang trở thành điểm nóng của xã hội. Bực bội, chán nản nhưng có những bình luận cười ra nước mắt.
Tôi theo dõi bài viết "Hà Nội phủ nhận bẻ cong đường để né nhà quan chức" trên một tờ báo mạng, có đến gần 500 ý kiến phản hồi của bạn đọc. Thôi thì đủ cả, bực dọc, mắng mỏ, bất bình với chuyện một con đường lớn trên trục giao thông chính của thủ đô bị bẻ cong. Nhưng đọc hết mới thấy các bình luận được nhiều người thích nhất lại là những ý kiến nhìn sự việc dưới góc độ vui vẻ, hài hước.
Chẳng hạn có người nói “Không lẽ các nước tiên tiến họ giỏi biến cong thành thẳng, còn mình lại giỏi biến thẳng thành cong à”, hay có người bảo: “Nước mình con rồng cháu tiên, thế cho nên đường cũng phải hóa rồng hóa rắn”. Tôi thì thấy thú vị nhất với một bạn đọc nói rằng: “Người ta nói Việt Nam là đất nước của những vì sao. Không phải vì có nhiều người tài mà là luôn có câu hỏi vì sao lại như thế?”
Thật hiếm có câu chuyện nào mà lại kích thích được óc hài hước của người dân nhiều như câu chuyện nắn cong đường này. Mà cũng phải thôi, với cái kiểu quy hoạch mờ mờ ảo ảo, nắn đường ngang nhiên rồi giải thích ngang nhiên “đường cong nhưng mà cong mềm mại” của các quan chức Hà Nội thế này, dân không lộn tiết lên thì chớ kể.
Một chuyện sai đã lè lè ra đấy, nhưng những người có trách nhiệm vẫn có cách giải thích luồn lách để cho ngược thành xuôi, đen hóa trắng thế này thì đúng là các cụ có câu “Lưỡi không xương nhiều đường lắt léo” thật chẳng ngoa ngôn chút nào. Nó thể hiện sự coi thường dư luận, coi thường người dân lên đến tột đỉnh.
Nếu xét về trình độ hài hước thì chắc các bác quan chức có liên quan đến vụ bẻ cong đường này phải đạt đến tầm danh hài cỡ quốc tế chứ chẳng chơi. Vì rõ ràng một con đường đang thẳng bị chạy ngoặt gấp khúc như vậy mà họ nhìn ra được dáng vẻ “cong mềm mại” thì quả là đại cao thủ, quả là “biệt nhãn”.
Xét về trình độ bao biện thì họ lại còn giỏi hơn nữa, bên cạnh việc mô tả đường cong mềm mại, Sở Quy hoạch Kiến trúc còn đưa ra rất nhiều bằng chứng chứng minh là con đường đã cong đúng quy trình chứ không có gì là khuất tất cả. Đến nỗi có bạn đọc đã bình luận: “Tuy đường bị cong là sai nhưng ông đã có cách giải thích thật tuyệt vời, nghe cách giải thích này có lẽ nó phải đẹp hơn cả đường thẳng ban đầu. Rất giỏi”.
Đấy, tôi đố các quý vị độc giả tìm khắp trên quả địa cầu xem có ở đâu mà vui vẻ hạnh phúc hơn ở nước ta không? Một con đường bị nắn cong gấp khúc để né “cái gỉ cái gì” đó, đáng lẽ phải là chuyện rất bực mình, thế mà nó khơi gợi được bao nhiêu là óc hài hước của mọi giai tầng trong xã hội.
Ông quan thì bảo “đường cong mềm mại”, “cong đúng quy trình”, ông dân thì cũng chả còn cách nào hơn là hòa vào tung hứng cùng nhau để cười, mà cười ra nước mắt. Cười mà thấy xót xa cho cái sự ngay thẳng, sự ngay ngắn, chính trực từ lúc nào không biết đã trở nên bị khinh bỉ ở xứ sở này, thành ra mọi sự cứ phải uốn éo, lượn lẹo như rắn như lươn.
Nói gì thì nói, tôi cũng cứ phải thừa nhận, câu chuyện đường Trường Chinh bị nắn cong là một bằng chứng đanh thép để chứng minh nhận định Việt Nam là một trong những quốc gia hạnh phúc nhất thế giới là hoàn toàn đúng đắn.
Các bác thử hình dung xem, có dân nước nào như chúng ta, ngày nào mở báo ra đọc cũng có chuyện để cười, rồi tìm ra những lời hài hước chua cay nhất mà bông phèng với nhau về đủ thứ chuyện lẽ ra là nghiêm túc nhất trên đời.
Bảo sao mà chỉ số hạnh phúc trong đời sống chúng ta không càng ngày càng tăng vòn vọt.
Báo Đất Việt
End of content
Không có tin nào tiếp theo
Xem nhiều nhất
Cột tin quảng cáo