Pháp luật

Lại dân sự hóa vụ án hình sự

Ngày 8/2/2017, tại khách sạn Marino, ở số 1 đường Lê Lợi, phường Trường Sơn, thành phố Sầm Sơn, tỉnh Thanh Hóa xẩy ra vụ cướp bất động sản, tài sản và hủy hoại tài sản thuộc quyền chiếm hữu, sử dụng của Công ty Đá Đỉnh Vòm. Tuy đã có đơn tố cáo của chủ sở hữu, nhưng đến nay cơ quan chức năng vẫn không khởi tố vụ án và khởi tố bị can theo đúng quy định của pháp luật để điều tra làm rõ.

Ngày 3/5/2012, Công ty TNHH phát triển quản lý Đá Đỉnh Vòm Việt Nam (do bà Nguyễn Thị Giáng Hương - Giám đốc làm đại diện) và Công ty TNHH Bằng Giang (do ông Lê Văn Thài – Chủ tich hội đồng thành viên làm đại diện) đã ký Biên bản thỏa thuận về việc mua bán khách sạn Bằng Giang với giá 70 tỷ đồng.  Tài sản mua bán bao gồm: Tài sản về đất, tài sản gắn liền trên đất, tòa nhà khách sạn, nội thất, khuôn viên khách sạn, thiết bị máy móc, công cụ dụng cụ, vật tư…phục vụ cho tầng hầm và các tài sản khác của Công ty Bằng Giang.

Ngày 6/5/2012, Công ty Bằng Giang đã bàn giao toàn bộ khách sạn, tài sản, con dấu cho Công ty Đá Đỉnh Vòm, đồng thời Công ty Đá Đỉnh Vòm đã nhận nợ số tiền 47.309.584.287đ theo hợp đồng vay vốn của Công ty Bằng Giang với Ngân hàng Seabank (là đơn vị nhận thế chấp tòa nhà khách sạn) và đã thực hiện trả cho ngân hàng 7.574.112.567đ; trả cho 33 nhà thầu phụ và phường Trường Sơn mà Công ty Bằng Giang còn nợ 3.713.947.487đ. Sau đó chủ sở hữu mới đã chi 10.318.092.513đ để đầu tư sửa chữa, nâng cấp và thay mới toàn bộ nội thất khách sạn. Đến 30/8/2013, Công ty Đá Đỉnh Vòm đã đầu tư, nhận nợ và trả nợ thay cho Công ty Bằng Giang lên tới 61.341.624.287đ  và đã thực sự là chủ sở hữu mớii của khối tài sản mà hai bên thỏa thuận mua bán. Khách sạn Bằng Giang được đổi tên và và treo biển mới: Khách sạn Marino.         

Dùng vũ lực cướp lại tài sản đã bán 

Thế nhưng Công ty Bằng Giang không chịu làm thủ tục sang tên giấy phép kinh doanh cho Công ty Đá Đỉnh Vòm và đưa ra yêu cầu đòi lại khách sạn - không bán nữa. Từ đó đã phát sinh kiện tụng. Vụ kiện đã qua 3 cấp xét xử (sơ thẩm, phúc thẩm và giám đốc thẩm xử ngày 27/10/2016) mà không có kết quả để thi hành án, vì lý do bị hủy án giao cho TAND quận Thanh Xuân xét xử lại. 

Ngày 8/2/2017, ông Đào Trọng Thắng và ông Nguyễn Bá Hải là Giám đốc và Phó Giám đốc Công ty Bằng Giang đã tổ chức khoảng hơn 50 người mang theo phương tiện và hung khí, đe dọa đến tính mạng của bảo vệ và vô cớ hủy hoại tài sản để cướp lại toàn bộ khách sạn Marino. Bà Nguyễn Thị Giáng Hương và Công ty Đá Đỉnh Vòm đã có đơn tố cáo ông Đào Trọng Thắng và ông Nguyễn Bá Hải đã có hành động dùng vũ lực cướp bất động sản, tài sản và hủy hoại tài sản thuộc quyền sở hữu của Công ty Đá Đỉnh Vòm.       

Cấu thành tội lừa đảo chiếm đoạt tài sản

Việc mua bán nhà và tài sản nói trên là tự nguyện, không bên nào ép buộc bên nào – bên mua đã trả tiền theo thỏa thuận – nên tài sản này đã thuộc quyền của bên mua. Dù với bất cứ lý do nào, hành vi của Giám đốc và phó Giám đốc Công ty Bằng Giang nêu trên là phạm tội cố ý chiếm đoạt và hủy hoại tài sản của người khác, vi phạm nghiêm trọng pháp luật hình sự đã được quy định tại Bộ luật Hình sự. Bản chất sự việc là, bên bán đã có hành vi gian dối nhằm mục đích lừa để bên mua trả nợ ngân hàng và đơn vị xây dựng khách sạn thay mình. Sau khi dùng tiền của bên mua khách sạn trả nợ ngân hàng và các chủ nợ khác, Công ty Bằng Giang được an toàn rồi mới quay ra tìm cách chiếm lại tài sản đã bán cho người khác.

Ngày 2/8/2017, Cơ quan cảnh sát điều tra- Công an thành phố Sầm Sơn đã có 2 văn bản cùng số 17/CQĐT với tiêu đề Thông báo kết quả giải quyết đơn tố giác, tin báo về tội phạm và Quyết định không khởi tố vụ án hình sự có nội dung nêu trên. Quyết định không khởi tố vụ án dựa trên lập luận: Khách sạn Marino và tài sản bên trong là tài sản tranh chấp trong vụ án kinh doanh thương mại do tòa án giải quyết và chưa có kết quả, chưa xác định đó là tài sản của bên nào nên đơn tố cáo của bà Nguyễn Thị Giáng Hương là không có căn cứ. Trong khi đó, bản án sơ thẩm số 21/2014/KDTM của TAND quận Thanh Xuân đã quyết định ghi nhận sự thỏa thuận chấm dứt thực hiện hợp đồng mua bán, buộc Công ty TNHH Bằng Giang trả cho Công ty Đá Đỉnh Vòm 23,3 tỷ đồng VN, giao khách sạn Marino cho Công ty Đá Đỉnh Vòm quản lý cho đến khi bản án có hiệu lực của tòa án được thi hành. Bản án phúc thẩm của TAND TP Hà Nội ngày 22/6/2016 quyết  định giữ nguyên nội dung của bản án sơ thẩm. Quyết định giám đốc thẩm số 25/2016/KDTM-GĐT của Ủy ban thẩm phán TAND Tối cao ngày 27/10/2016 quyết định hủy các bản án sơ thẩm và phúc thẩm nêu trên. Rõ ràng, cho đến hiện tại, tài sản tranh chấp vẫn đang thuộc quyền chiếm giữ của Công ty Đá Đình Vòm theo hợp đồng đang được thực hiện và đang có tranh chấp, nhưng chưa xử lý xong mà còn đang trong quá trình tố tụng. Vậy mà, người bán dùng vũ lực cướp lại tài sản đã bán từ tay người mua – dân gian gọi đó là làm kiểu xã hội đen – còn người làm tố tụng phải gọi đó là hành vi chiếm đoạt chứ làm  gì có cách gọi khác !?  

 

Khách sạn Marino

Nên đọc

Phải chăng có một động cơ nào khác, khiến cơ quan điều tra khi nhận đơn tố cáo đã không điều tra một sự thật đã rõ ràng, là vụ mua bán khách sạn này đã hoàn tất – tiền đã trao và cháo đã múc? Ngày 6/5/2012, Công ty Bằng Giang đã bàn giao toàn bộ khách sạn, tài sản, con dấu cho Công ty Đá Đỉnh Vòm, và họ đã quản lý, sử dụng 5 năm  qua, đã đầu tư nâng cấp cải tạo, thay đổi vị trí cấu trúc khách sạn nhằm tôn tạo, nâng cao giá trị và chất lượng sử dụng phục vụ yêu cầu kinh doanh. Khi xẩy ra vụ “cướp lại tài sản đã bán cho người khác”, lực lượng bảo vệ khách sạn của họ bị 50 kẻ tấn công, đã phải đầu hàng, cam lòng chịu nhìn kẻ khác cướp tài sản do mình được chủ sở hữu giao bảo vệ. Hơn nữa, chả lẽ cơ quan điều tra lại thiếu nghiệp vụ để đến nỗi không coi hành động dùng vũ lực để chiếm đoạt lại quyền quản lý tài sản đã bàn giao theo hợp đồng kinh tế của lãnh đạo Công ty Bằng Giang là hành vi vi phạm pháp luật hình sự rất rõ ràng !?

Bộ Luật Hình sự qui định,  người nào dùng thủ đoạn gian dối chiếm đoạt tài sản của người khác là phạm tội lừa đảo chiếm đoạt tài sản và người nào hủy hoại hoặc cố ý làm hưu hỏng tài sản của người khác là phạm tội hủy hoại hoặc cố ý làm hư hỏng tài sản. Công luận đòi hỏi, mọi cá nhân, tổ chức – kể cả cơ quan tố tụng – đều phải tuân thủ qui định của pháp luật có liên quan đến hành vi, phận sự của mình trong mọi hoạt động.

Văn Tân
 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo