Pháp luật

Lại lừa đảo kiểu..thôi miên

Thời gian gần đây, một số người ở khu vực đường Lạc Long Quân, Tây Hồ,Hà Nội, bị kẻ gian lừa đảo với chiêu nộp 30 triệu để được vào làm thành viên của một công ty chữa bệnh

Bà Hương đang chỉ nơi bà gặp đối tượng lừa đảo

 

Khoảng 9 giờ sáng ngày 2/4 vừa qua, bà Hương ở ngõ 218 Lạc Long Quân,  ra chợ Nghĩa Đô để mua rau. Khi vừa đi từ ngõ 218 sang đường, có một người phụ nữ chạc 27 tuổi, mặc áo màu xanh chạy xe máy chầm chậm áp sát bà Hương và gọi “Minh à”.

 

Nói rồi cô gái trẻ dừng xe lại ngay cạnh bà ba hoa tiếp: “Ôi giời, cháu tưởng cô là bệnh nhân của cháu hóa ra không phải”.

 

Bà Hương vẫn còn ngơ ngác chưa kịp nói câu gì, cô gái này xổ liền một tràng hỏi bà có phải hay bị như có đóm đóm ở mắt, rồi sau chuyển sang đau ở gáy không. Như phản xạ tư nhiên, bà Hương gật đầu. “Mắt bị như thế thì thôi cháu làm phúc, cô về lấy nước muối nhạt cho lá trầu không đun lên xông một thời gian rồi khỏi”, bà Hương sau khi hồi tỉnh nhớ lại lời cô gái nói.

 

Cô gái hỏi tiếp nhà bà Hương ở đâu, chồng làm gì, có bảo hiểm y tế không. Chả hiểu sao bà Hương cứ trả lời và rằng “chị không có em ạ”.

 

Câu chuyện cứ tự nhiên quen lâu lắm rồi. Cô gái liền bảo, “tưởng cô có bảo hiểm thì cháu mách cô một công ty ở ngay đường Lạc Long Quân có rất nhiều lọai thuốc chữa được bệnh về mắt, thuốc chữa khớp. Họ còn có lá đắp để làm cụt gai đầu gối”.

 

Như thêm phần thuyết phục, cô gái khoe, “trong công ty đấy toàn cán bộ cấp cao vào làm chữa bệnh”.

 

Một người phụ nữ khác khoảng ngoài 60, nhà ở đường Nguyễn Hoàng Tôn đang đi chợ thấy vậy đứng lại bắt chuyện. Cũng được hỏi những câu tương tự như bà Hương.

 

Sau một hồi thao thao bất tuyệt, cô gái ngỏ ý muốn giúp bà Hương và người phụ nữ kia vào “cơ sở chữa bệnh cao cấp ” đó.

 

Cô gái bảo sẽ đưa đến công ty. Khi đến đường Vệ Hồ, “lúc đấy rất vắng vẻ” bà Hương nhớ lại.

 

Cô gái này lại nói, để được vào công ty mua thuốc phải nhờ người khác làm cho bảo hiểm,  với lý do “hôm nay là hết hạn”.

 

Lếch thếch được một đoạn  nữa, một người phụ nữ khác có dáng người thấp, hơi béo, cũng tầm hơn 30 tuổi chạy xe máy ngược lại. Cô gái trẻ như tình cờ gặp rồi vẫy lại giới thiệu, đây  chính là nhân viên làm bên bảo hiểm. Cô "nhân viên bảo hiểm" nói với bà Hương, “Bảo hiểm để chữa bệnh ở đấy rất khó làm bác ạ, năm năm mới có đợt “.

 

Cô gái ban đầu liền nói nhỏ với bà Hương: “Hai cô nói khó với chị đấy, trăm sự nhờ chị đấy làm giúp cho mới vào mua được”.

 

Cứ như ai xui khiến, bà Hương tiến lại cô “nhân viên bảo hiểm” năn nỉ nhờ giúp đỡ.

 

Ngay lập tức cô “nhân viên bảo hiểm" quay ra lấy chiếc túi du lịch màu xanh, buộc trên xe. Trong túi có các túi xách nhỏ hơn làm bằng giấy. Bên trong mỗi túi giấy là những cuộn tròn như cuộn bông.

 

Vừa đưa cho mỗi người một túi cô “nhân viên bảo hiểm” vừa ra điều kiện, phải có 30 triệu đồng làm bảo hiểm để được vào mua thuốc.

 

Cũng vừa hay lúc đó xuất hiện một người phụ nữ thứ ba to béo, ăn mặc bình thường, cũng khoảng hơn 30 tuổi đi xe máy qua. “Chị ơi em vào công ty nhưng không thấy, may gặp được chị ở đây”, cô gái này chào cô “nhân viên bảo hiểm.

 

Chị Thư đang kể lại lúc bà Hương vào vay tiền

 

Xong quay ra bắt chuyện với bà Hương: “Các cô ở đâu? Cũng bị bệnh à?”. Nói rồi cô tự khoe, theo công ty được năm năm nay, “em cũng bị bệnh nhưng nhờ hai chị này giúp nên cũng gần khỏi rồi”.

 

Thấy bà Hương có vẻ lần trần với số tiền lớn, người phụ nữ thứ ba liền tỏ vẻ tốt bụng, rút ra 30 triệu đưa cho cô “nhân viên bảo hiểm". Cô gái mới đến này nói cho bà Hương vay làm cho kịp, cô sẽ theo bà về nhà lấy tiền sau.

 

Đưa bà Hương về nhà để lấy tiền cô “tốt bụng” khéo léo gợi ý, “số tiền lớn vậy chắc anh không đưa tiền đâu, chị đi vay tiền của người quen để trả em thì hơn”.

 

Nghe lời răm rắp, hà Hương nhờ cô “tốt bụng” đưa sang nhà người quen để vay tiền.

 

Bà Hương lại được dặn: “ Tí chị vay không được nói là để làm gì nhé. Chị cứ bảo có việc cần”

 

Trước khi vào nhà người quen vay tiền. bà Hương bị thu lại túi giấy trước đó cô “nhân viên bảo hiểm” phát cho.

 

Nhớ lại lúc bà Hương vào vay tiền, chị Thư, bán hàng tạp hóa ở Võng Thị, là cháu họ bà Hương kể, “thấy bà Hương vào bảo cho bà vay 30 triệu. Hỏi mãi bà Hương mới nói để mua thuốc chữa bệnh của một công ty ở ngay hồ Tây”.

 

Chị Thư nghĩ, “cháu nào thấy cô bệnh mà lại không cho vay” nên liền vét trong túi bán hàng được 10 triệu đưa cho bà Hương. Vừa đưa chị Thư vừa dặn: “Cô cẩn thận nhé, chữa bệnh cháu nghĩ là không khỏi được đâu, đưa tiền cho người ta phải xem xét thế nào sao lại đóng nhiều tiền thế”.

 

Chị Thư lại  nghĩ: “Làm sao mà chữa khỏi được trong khi những viện như 108  tốt như thế mà chữa được”. Chị cũng tưởng con gái bà Hương đưa bà đi vay tiền. Nhưng chẳng hiểu sao chị lại gặng hỏi: “Ai đưa cô đi”.

 

Thấy bà Hương bảo người bán thuốc đưa bà ra vay. Lúc này chị Thư mới giật mình nói to: “Cô bị lừa rồi”. Chị Thư hô hoán gọi chồng ra tìm cô “tốt bụng”. Chạy ra ngoài cửa thì người phụ nữ kia đứng núp ở quán hàng cơm cách đấy một đoạn đã không còn.

 

Ngồi ở nhà cô cháu bà Hương lúc đấy cũng không nhớ nổi số điện thoại của người nhà để gọi ra đón. Hơn tiếng sau bà Hương mới có vẻ tỉnh táo. Bà bảo chả hiểu sao chúng nó nói gì mình cũng nghe.

  

Ở xóm bà Hương còn có bà Khải, cách đây một năm  cũng từng bị lừa ở bên chợ Nghĩa Đô. Giống bà Hương, bà Khải bị ba người phụ nữ bắt bệnh về mắt và lừa bán gói hạt chữa bệnh của Thái Lan trông như hạt đào với giá vài chục triệu.

 

May mắn bà Khải không bị mất tiền nhưng theo bà từ đó đến nay hễ ra đường là bà cảnh giác với những người nói bà bị thâm quầng mắt hay bị bệnh gì.

 

Trao đổi với PV báo Doanh nghiệp Việt Nam, một cán bộ công an hình sự ở đây cho biết, chưa nắm được trường hợp nào  như vậy. Trước đây chỉ có bị lừa kiểu một, hai gói thuốc vài chục bạc thôi chứ chưa có lừa lớn thế.

 

“Bọn lừa đảo thường hay nhắm vào những đối tượng là ông bà già. Thường bây giờ người già nào chả bị đau khớp nên chúng nó đánh vào tâm lý đó để lừa đảo. Nói ngon ngọt. Ai nhẹ dạ nghe theo nó. Có thể như trường hợp như trên báo chí đưa bị thôi miên không thì phải truy bắt được đối tượng để làm rõ”, người công an này cho biết

 

Đối với những người như bà Hương thì cần phải đến các cơ sở y tế để khám chữa bệnh, không phải ở ngoài đường. Nếu người ta đã chữa được cho các lãnh đạo cấp cao thì chẳng bao giờ phải đi giới thiệu rong như thế.

 

“Khi bị lừa cần phải lên trình báo công an sở tại, để căn cứ vào đó cơ quan chức năng sẽ có hướng xử lý”, cán bộ này nói

Hồng Trang
 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo