Nhà máy tinh bột Long Giang tiếp tục gây ô nhiễm
Thiếu thống nhất
Thực hiện ý kiến chỉ đạo của Chủ tịch Ủy ban nhân dân tỉnh Quảng Bình, ngày 3/1/2013, Phó Chủ tịch thường trực Nguyễn Xuân Quang ký Công văn 06/UBND-TNMT buộc Nhà máy tinh bột Long Giang phải dừng hoạt động để xử lý, khắc phục sự cố, hậu quả của việc sản xuất gây ô nhiễm môi trường và hoàn thiện các hạng mục công trình về bảo vệ môi trường, đảm bảo xử lý nước thải đạt tiêu chuẩn khi thải ra môi trường.
Tuy nhiên, trước quyết định trên, dư luận cho rằng động thái này mới chỉ xử lý “phần ngọn,” khó giải quyết triệt để được vấn đề. Trên thực tế, Nhà máy tinh bột Long Giang đăng ký đầu tư một đằng nhưng khi bắt tay vào sản xuất thì lại làm một nẻo. Đây là nguyên nhân gây ra ô nhiễm môi trường và một loạt hệ lụy khác như không thực hiện đúng cam kết với dân trong vấn đề thu mua nguyên liệu, thiếu minh bạch trong hoạt động đầu tư, thiếu trách nhiệm trong việc phát triển vùng nguyên liệu.
Ngày 17/1/2013, Phó Chủ tịch Ủy ban nhân dân tỉnh Trần Văn Tuân đã ký Công văn số 71/UBND gửi Công ty cổ phần tư vấn và đầu tư Long Giang Thịnh với nội dung nêu rõ việc Nhà máy tinh bột Long Giang thu mua, tinh bột sắn trong thời gian qua mà chưa điều chỉnh mục tiêu hoạt động sản xuất kinh doanh là không đúng pháp luật.
Trong công văn cũng yêu cầu công ty phải xác định lộ trình, kế hoạch đầu tư vùng nguyên liệu dong riềng theo quy hoạch, có kế hoạch thu mua dong riềng mà người dân trồng theo đúng cam kết và thực hiện việc chế biến tinh bột dong riềng theo giấy chứng nhận đầu tư đã được Ủy ban Nhân dân tỉnh cấp.
Cùng với đó, công văn này còn yêu cầu công ty thực hiện nghiêm túc chỉ đạo của Ủy ban nhân dân tỉnh tại Công văn 06/UBND-TNMT ngày 3/1/2013 do Phó Chủ tịch thường trực Nguyễn Xuân Quang đã ký về việc dừng hoạt động của nhà máy.
Thế nhưng chỉ chưa đến bốn ngày sau khi công văn trên ban hành, ngày 21/1/2013, Ủy ban nhân dân tỉnh lại ban hành công văn số 85/UBND-TNMT do ông Nguyễn Xuân Quang ký về việc cho phép Nhà máy tinh bột dong riềng Long Giang hoạt động trở lại.
Vấn đề cần làm rõ
Đến Nhà máy tinh bột Long Giang sau khi nhà máy được hoạt động trở lại, mùi hôi thối vẫn bốc lên nồng nặc, lan ra vài trăm mét đến cả km. Các bờ đê của bể chứa nước thải, bể chứa xác sắn vẫn còn dấu vết nước thấm, cho thấy việc khắc phục sự cố môi trường chỉ mang tính hình thức.
Ông Nguyễn Ngọc Bảo, Trưởng thôn 1 Lệ Kỳ, xã Vĩnh Ninh, huyện Quảng Ninh, tỉnh Quảng Bình bức xúc: "Đoàn kiểm tra môi trường bảo rằng đó là mùi hôi đặc trưng, nhà máy tinh bột nào cũng vậy nên không thay đổi được, bà con cố gắng thích nghi. Họ không ở đây nên nói vậy, chứ với mùi hôi này có ai mà chịu nổi."
Còn bà Lê Thị Diệu, cũng ở thôn 1 Lệ Kỳ, nhà cách Nhà máy tinh bột Long Giang khoảng 300m cho biết: "Không biết họ kiểm tra mẫu nước giếng khơi nhà tôi thế nào mà bảo là bình thường trong khi nước có màu tim tím, rửa tay xong thấy nồng nặc đầy mùi sắn chua."
Vì nguồn nước giếng khơi bị ô nhiễm nên bà Diệu phải vay tiền để khoan giếng mới sâu hơn giếng cũ để lấy nước dùng.
Trao đổi với phóng viên, dù rất vòng vo, né tránh nhưng ông Phan Xuân Hào, Chi cục trưởng Chi cục Bảo vệ Môi trường (Sở Tài nguyên Môi trường Quảng Bình) cũng cho biết: "Ngay trong lần đầu kiểm tra dây chuyền xử lý nước thải đã phát hiện nhà máy cần phải có 5 công đoạn thì đã thiếu mất 2 công đoạn. Ở hồ sinh học đáng ra phải có thêm một hồ sục khí nhưng họ làm chưa hoàn chỉnh."
Và ông Hào thừa nhận, việc xử lý môi trường chưa đảm bảo của nhà máy cũng góp phần khiến chất lượng nước sông Lệ Kỳ xấu đi.
Tuy nhiên, trong báo cáo của Sở Tài nguyên Môi trường gửi Ủy ban nhân dân tỉnh Quảng Bình để ông Phó Chủ tịch Thường trực Nguyễn Xuân Quang căn cứ ký công văn cho nhà máy hoạt động trở lại chỉ đánh giá chung chung về việc khắc phục sự cố mà ít quan tâm đến việcc Nhà máy tinh bột Long Giang có gây ô nhiễm nguồn nước mặt, nguồn nước ngầm và không khí hay không. Vấn đề này cần được làm rõ.
Thạch Thảo (Theo Vietnam+)
End of content
Không có tin nào tiếp theo