Xã hội

Những bài thơ hay tặng thầy cô giáo ngày 20/11

Trong không khí ngày nhà giáo Việt Nam 20/11, không gì quý hơn những bài thơ hay và ý nghĩa để tặng thầy cô của mình bày tỏ lòng tri ân với công ơn thầy cô.

Lời cảm tạ

Tôi đứng lặng giữa cuộc đời nghiêng ngả 

Để một lần nhớ lại mái trường xưa 

Lời dạy ngày xưa có tiếng thoi đưa 

Có bóng nắng in dòng sông xanh thắm 



Thoáng quên mất giữa tháng ngày ngọt đắng 

Trưởng thành này có bóng dáng hôm qua 

Nhớ đc điêu gì đc dạy những ngày xa 

Áp dụng – chắc nhơ cội nguồn đã có 


Nước mắt thành công hoà nỗi đau đen đỏ 

Bậc thềm nào dìu dắt những bước đi 

Bài học đời đã học đc những gì

Có nhắc bóng người đương thời năm cũ 

Vun xới cơn mơ bằng trái tim ấp ủ 

Để cây đời có tán lá xum xuê 

Bóng mát dừng chân là một chốn quê 

Nơi ơn tạ là mái trường nuôi lớn 


Xin phút tĩnh tâm giữa muôn điều hời hợt 

Cảm tạ mái trường ơn nghĩa thầy cô


Thầy 

Cơn gió vô tình thổi mạnh sáng nay 

Con bỗng thấy tóc thầy bạc trắng 

Cứ tự nhủ rằng đó là bụi phấn 

Mà sao lòng xao xuyến mãi không nguôi 


Bao năm rồi ? Đã bao năm rồi hở ? 

Thầy ơi … Lớp học trò ra đi, còn thầy ở lại 

Mái chèo đó là những viên phấn trắng 


Và thầy là người đưa đò cần mẫn 

Cho chúng con định hướng tương lai 

Thời gian ơi xin dừng lại đừng trôi 

Cho chúng con khoanh tay cúi đầu lần nữa 

Gọi tiếng thầy với tất cả tin yêu …

Hãy dành những bài thơ hay nhất tri ân thầy cô. Ảnh Internet. 
 

Cô ơi

Rời mái trường thân yêu 

Bao năm rồi cô nhỉ? 

Lời dạy bảo của cô 

Ngày ấy vào mùa thu 
Bước chân em rộn rã… 

 

Cô không lời từ giã 

Xa trường tự lúc nào 

Em ngỡ như chiêm bao 
Cô về đâu, chẳng biết? 

Vẫn vang lời tha thiết 

Từ giọng cô dịu hiền 

 

Thời gian bước triền miên

Cô chưa lần quay lại 

Chúng em nhớ cô mãi 

Mong thấy cô trở về 

Lúc xưa cô vỗ về… 

 


Nay chúng em khôn lớn 

Ngày rời trường gần đến 

Bao giờ gặp lại cô?!


Hoa và ngày 20/11 


Nụ hoa hồng ngày xưa ấy 

 

Còn rung rinh sắc thắm tươi 20/11 ngày năm ấy 

Thầy tôi tuổi vừa đôi mươi 
Cô tôi mặc áo dài trắng 

Tóc xanh cài một nụ hồng 

Ngỡ mùa xuân sang quá 

Học trò ngơ ngẩn chờ trông... 
Nụ hoa hồng ngày xưa ấy... 

 

Xuân sang, thầy đã bốn mươi 

Mái tóc chuyển màu bụi phấn 

Nhành hoa có còn cài? 


Nụ hoa hồng ngày xưa ấy... 

Tà áo dài trắng nơi nao, 

 

Thầy cô - những mùa quả ngọt 

Em bỗng thành hoa lúc nào. 

Lời của Thầy

Rồi các em một ngày sẽ lớn

Sẽ bay xa đến tận cùng trời

Có bao giờ nhớ lại các em ơi

 

Mái trường xưa một thời em đã sống

Nơi đã đưa em lên tầm cao ước vọng

Vị ngọt đầu đời bóng mát ca dao

Thuở học về cái nắng xôn xao

Lòng thơm nguyên như mùi mực mới

 


Dẫu biết rằng những tháng ngày sắp tới

Thầy trò mình cũng có lúc chia xa

Sao lòng thầy canh cánh nỗi thiết tha

Muốn gởi các em thêm đôi điều nhắn nhủ


Một lời khuyên biết thế nào cho đủ

 

Các em mang theo mỗi bước hành trình

Các em lúc nào cũng nhớ đừng quên:

Sống cho xứng với lương tâm phẩm giá...

Rồi các em mỗi người đi mỗi ngả

Chim tung trời bay bổng cánh thanh niên

 

Ở nơi đâu: rừng sâu, biên giới khắp ba miền

Ở nơi đâu có thầy luôn thương nhớ 

Nên đọc
Dã Qùy (Sưu tầm)
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo