Nổ bom ở Bangkok: Người chở nghi phạm, vô tình giúp nghi phạm trốn thoát
Người tài xế xe ôm chở nghi phạm vụ đánh bom Bangkok hồi tuần rồi đang sống trong lo sợ tính mạng bị đe dọa, vì ông là người duy nhất gặp trực diện nghi phạm và vô tình giúp hắn ta trốn thoát.
Đoạn video camera an ninh bị mờ hiện là bằng chứng duy nhất cảnh sát Thái Lan có để truy lùng nghi phạm vụ đánh bom đền thờ Erawan (trung tâm thủ đô Bangkok) tối 17.8 khiến 20 người chết và 130 người bị thương, theo Reuters. Đó là người đàn ông mặc áo thun màu vàng đặt chiếc ba lô được cho chứa bom trên băng ghế trước khi vụ nổ xảy ra. Hiện trường vụ đánh bom chỉ cách trụ sở cảnh sát Bangkok khoảng 300 m, Reuters cho hay.
Cảnh sát Thái Lan hiện vẫn chưa xác định được quốc tịch của nghi phạm và chỉ có bức phác họa khuôn mặt tên này. Cảnh sát cũng thừa nhận việc thiếu công nghệ nhận diện tiên tiến khiến công tác điều tra tiến triển chậm chạp. Giới chức Thái Lan thừa nhận nghi phạm có thể đã rời khỏi Thái Lan.
Trước áp lực phải tìm ra thủ phạm đánh bom, cảnh sát Thái Lan ngày 25.8 đã mời người tài xế xe ôm đến trụ sở cảnh sát ở Bangkok thẩm vấn.
Trước khi bị cảnh sát thẩm vấn, tài xế xe ôm (đề nghị được gọi là Manop vì sợ tính mạng bị đe dọa) đã dành thời gian trả lời phỏng vấn đài ABC (Úc):
* Ông có thể kể lại chuyện gì xảy ra vào đêm vụ đánh bom?
Tối hôm đó, các đồng nghiệp xôn xao bàn tán về tiếng nổ. Một người nói có thể là chập điện, nhưng người khác bảo là nếu chập nổ điện thì chắc phải là cúp điện, nhưng không có cúp điện.
* Chuyện gì xảy ra tiếp theo?
Đến lượt tôi đón khách. Người đàn ông đưa cho tôi xem một mảnh giấy, trong đó có viết chữ tiếng Anh "Lumpini Park". Tôi báo giá là 30 baht. Người đàn ông gật đầu đồng ý, nhưng không nói gì. Vì thế tôi chở anh ta xuống con đường chính hướng đến công viên Lumpini.
Trên đường đi, người đàn ông liên tục nói chuyện qua điện thoại. Tôi không chắc đó là cuộc gọi đến hay anh ta đang gọi cho ai đó. Trong lúc nói chuyện điện thoại, người đàn ông có những hành động khiến xe chao đảo và tôi rất khó điều khiển xe máy. Anh ta ngừng nói chuyện điện thoại khi chúng tôi gần đến công viên.
* Người thanh niên đó có những biểu hiện gì? Anh ta có lo sợ hay vội vã?
Anh ta trông bình thường, không vội vã. Anh ta nói chuyện trên điện thoại với giọng rất bình thường, không hung hăng, cũng giống như những vị khách nước ngoài mà tôi từng chở.
* Ông có thấy anh ta đi đâu hay gặp ai tại công viên?
Không, tôi không để ý. Anh ta trả tiền và tôi quay trở về điểm đón khách. Nhưng khi tôi đưa anh ta tiền thối, tôi mới nhìn thấy rõ khuôn mặt anh ta. Người đàn ông này có cằm dài và mũi to. Đó là điều duy nhất tôi để ý đến anh ta lúc đó.
* Theo ông, người đàn ông đó trông giống người nước nào?
Tôi không thể xác định chính xác được, nhưng tôi nghĩ anh ta trông giống người Ả Rập hay Trung Đông. Anh ta không phải người Thái. Tôi cũng không để ý kỹ, vì lúc đó là giờ cao điểm và tôi cũng vội đi rước những khách khác.
* Đến khi nào ông mới biết vị khách mà ông chở là nghi phạm chính trong vụ đánh bom?
Tôi chỉ biết thông tin đó khi cảnh sát đến gặp tôi vào ngày 18.8 và cho tôi xem đoạn video camera an ninh. Các đồng nghiệp chạy xe ôm cũng xem đoạn video và bảo đó chính là chiếc xe máy của tôi, và sau đó tôi cũng nhận ra đó là tôi trong đoạn video.
* Ông cảm thấy như thế nào trước thông tin ông chính là người chở nghi phạm, vô tình giúp nghi phạm trốn thoát sau vụ đánh bom?
Tôi bị sốc khi biết chính tôi đã chở nghi phạm đánh bom. Tôi cũng muốn hỗ trợ chính quyền và cảnh sát Thái Lan nhưng đó là tất cả những gì tôi biết. Nếu nghi phạm còn ở Thái Lan, nghi phạm có thể nhớ mặt tôi và quay lại thủ tiêu tôi.
*Title được biên tập đặt lại
Theo Báo Thanh niên online
End of content
Không có tin nào tiếp theo
Xem nhiều nhất
Cột tin quảng cáo