Sống chung với khói độc
Một ngày quét nhà 10 lần
Bất kể giờ nào, chỉ cần chạy xe ngang đường Nguyễn Văn Quá, đoạn P.Đông Hưng Thuận, Q.12, ai cũng có thể cảm nhận được mùi khét đặc quánh trong không khí. Tình trạng càng trầm trọng hơn bắt đầu từ khoảng hai giờ chiều cho đến sáng hôm sau.
Chúng tôi chạy xe vào hẻm 11 (hẻm 464 cũ) đường Nguyễn Văn Quá, KP.4, P.Đông Hưng Thuận, nơi tập trung nhiều nhất các cơ sở giặt nhuộm và sản xuất bao bì. Ở đây có khoảng 20 cơ sở hoạt động rầm rộ ngày đêm. Quan sát trong khoảng 15 phút, có không dưới 10 chuyến xe tải chở hàng hóa và nguyên liệu chạy vào.
Vào sâu hơn trong hẻm, đến trước khu vực chùa Má La (chùa Hòa Ngọc), chúng tôi thật sự choáng ngợp trước hàng chục ống khói cao ngất chĩa lên từ các xưởng sản xuất xập xệ, tạm bợ được gia cố bằng những vách tôn cũ kỹ. Hai bên đường chất đầy củi, hàng trăm bao tải chứa mạt cưa và những chất đốt có màu đen thui, mùi hăng hắc. Những ống khói này thi nhau tuôn ra những luồng khói đen ngòm bao phủ cả bầu trời. Khói bay lên không trung, gặp gió lại tỏa xuống, bay là là trên mặt đất. Lúc này chỉ mới khoảng bốn giờ chiều mà cảm giác như trời đã sắp về đêm.
Anh Nguyễn Ngọc Tịnh, nhà số 592/18, tổ 17, KP.4, chỉ tay lên nền, bức xúc: “Mỗi ngày tôi phải quét nhà cả chục lần, cứ sau 1-2 tiếng là bụi than đen ngòm đã phủ đầy nền nhà, bàn ghế...”. Vừa nói, anh vừa lấy chổi quơ vài nhát, một vốc muội than đen kịt đã hiện ra trước mắt. Thấy chúng tôi có vẻ hơi bị sốc, anh cười nói: “Có gì đâu, người dân nơi đây đã chịu đựng hơn 10 năm nay rồi”.
Đóng cửa ăn cơm
|
Dạo quanh hàng loạt những con hẻm gần đó, có những hẻm cách xa các cơ sở cả gần cây số, 100% các hộ dân trong tình trạng tương tự. Cây cối, hoa lá ở đây đều phủ màu đen. Bà Nguyễn Thị Cửa, tổ 1, KP.4, chỉ dàn chậu mai trước nhà và cho biết vì sợ mai chết, ngày nào bà cũng phải xịt nước rửa lá, thế mà mới từ sáng đến trưa lá mai đã đen thui. Vì thế, cây hầu như không lớn nổi. “Cây cối còn như thế thì con người làm sao chịu nổi”, bà Cửa bức xúc.
Nhiều hộ cho biết đã từng rao bán nhà nhiều lần vì không thể tiếp tục chịu đựng, cũng có nhiều người đến nhưng tất cả chỉ xem một lần rồi đi không trở lại. Chịu không nổi, nhà nào cũng lắp thêm vài tấm bạt che trước mặt tiền để ngăn bụi. Cửa nhà lúc nào cũng đóng im ỉm. Thế mà bụi vẫn len vào bám đầy nhà, trên nóc tủ bụi đen như trải thảm. Xe dựng trong nhà chỉ cần một ngày không đụng tới là bụi bám đen như thể đã để im hàng chục năm. Quần áo giặt xong phải phơi trong nhà, nhà nào chật chội không có chỗ phơi thì khi phơi phải luôn phủ thêm một tấm vải. Nước sinh hoạt phải luôn được che đậy kỹ, chỉ cần một buổi để bên ngoài thì có sạch mấy cũng biến thành nước đen.
Khổ nhất là vào mỗi bữa cơm. Đĩa bún hay chén cơm, nếu mở cửa nhà mà ăn không kịp thì biến thành cơm đen là bình thường. Nấu canh nếu không cẩn thận thì khỏi phải… rắc tiêu. “Chuyện phải đem cơm canh đi đổ vì sơ ý không đậy nắp kỹ là chuyện thường xảy ra”, chị Thi, tổ 17, KP.4, vừa ho vừa nói. Vì vậy, người dân sống nơi đây mới có truyền thống là đóng cửa ăn cơm. Bất kể trời mát hay nóng cũng phải đóng cửa. Quả thật như vậy, phóng viên được người dân rót mời một tách trà. Mải nói chuyện, chỉ mươi phút sau, cả khay trà đã lấm tấm đen như vừa được rắc tiêu.
Mới đây, vào chiều 24/2, một hộ dân tổ chức đám giỗ nhưng vì đám tiệc đông người nên không thể đóng cửa. Vì thế mà khói bụi tràn vào phủ kín bàn ăn. Ăn không xong, hàng chục hộ dân kéo ra đập cửa các cơ sở thải khói bụi, dùng cây chốt chặn hết các lối ra vào gây ra cảnh vô cùng mất an ninh trật tự. Phải đến khi công an và đại diện Ủy ban Nhân dân phường đến thì tình hình mới bớt căng thẳng.
Theo TN
End of content
Không có tin nào tiếp theo