Không thể nhận ra Liverpool
HLV Barca: 'Thua El Clasico không nghiêm trọng' / Cuộc đua Chiếc giày vàng châu Âu: Mbappe áp sát Haaland và Ronaldo
Chuyện Liverpool thua trận đầu tiên ở Premier League mùa này không hẳn là một bất ngờ (đâu ai thắng mãi). Vấn đề là họ bất ngờ thua một đối thủ trong nhóm rớt hạng, và thua đến 3 bàn không gỡ. Đã vậy, đấy là trận đấu mà nếu thắng, Liverpool sẽ lập kỷ lục thắng 19 trận liên tiếp ở Premier League. Sao lại thua ngay trận này? Và sao lại thua đến tan nát, trước một đối thủ như thế?
Một mình Ismaila Sarr đã ghi 2 bàn cho Watford trong khi nguyên đội Liverpool cộng lại chỉ có 1 pha dứt điểm đúng hướng khung thành. Sarr sút cầu môn 6 lần, toàn đội Liverpool sút được 7 lần. Sự mờ nhạt của đội ĐKVĐ Champions League và sắp vô địch Premier League thể hiện suốt từ hàng thủ lên đến hàng công, trước một đội bóng phải cầm đèn đỏ ở 16 trong 27 vòng đấu trước đó. Đây chắc chắn là một trong những trận đấu đáng nhớ nhất trong suốt lịch sử Watford.
Mãi đến hiệp 2, Sarr mới ghi bàn, nhưng Watford đã tỏ ra vượt trội trong suốt hiệp 1 rồi. Sau cú đúp của Sarr, đến lượt thủ quân Troy Deeney ấn định tỷ số. Không có bất kỳ manh mối nào cho thấy Liverpool đủ sức vùng lên, như họ vừa thắng ngược West Ham 3-2 ở vòng đấu trước đó. Hàng công khét tiếng gồm Sadio Mane, Mohamed Salah, Roberto Firmino hiện diện đầy đủ, nhưng tất cả đều thiếu sắc bén. Họ cũng chẳng được kiến tạo bao nhiêu cơ hội từ các tiền vệ rất thiếu sáng tạo. Nhìn vào sự thể hiện của đôi bên trong trận đấu này, giới chuyên môn rất khó mạnh miệng phân tích, bởi có vẻ như đấy không thể là sự thật. Liverpool thua Watford một cách toàn diện, sao có thể là sự thật?
Phần thưởng cho chiến thắng oanh liệt của Watford là họ tạm thoát khỏi nhóm rớt hạng - nhờ vào đúng bàn thắng ấn định tỷ số của Deeney. Nếu như Watford “chỉ” thắng 2-0 thì đấy cũng đã là bất ngờ chấn động rồi, nhưng bấy nhiêu vẫn chưa đủ để đội này nhích lên vị trí số 17. Càng thấy chiến thắng 3-0 của Watford là quan trọng như thế nào, với riêng họ. Watford khởi đầu một cách tự tin và kết thúc trong hình ảnh của một đội kẻ cả. Vừa trở lại lần đầu tiên kể từ tháng 1, Sarr đã diễn vai người hùng, xử lý bóng thông minh, tả xung hữu đột. Deeney, Will Hughes, Abdoulaye Doucoure cũng đều xuất sắc. Ngược lại, hầu hết các ngôi sao Liverpool chỉ thể hiện được đẳng cấp của những cầu thủ trung bình. Đành phải hình dung: Liverpool chưa được bật “công tắc nguồn”. Họ di chuyển chậm chạp, chơi bóng như mơ ngủ, tiền vệ chẳng biết làm gì với quả bóng trong chân (Liverpool giữ bóng đến 71%).
Đấy là vấn đề tinh thần? Liverpool trong những ngày này đã dành hết tâm trí vào trận gặp Atletico Madrid ở lượt về Champions League? Hay các cầu thủ của Juergen Klopp đã tiến đến ngưỡng chịu đựng cuối cùng và bắt đầu bộc lộ sự mệt mỏi? Chỉ có những người trong cuộc hiểu rõ đâu là vấn đề thật sự. Cũng nên nhắc lại: Klopp đã nói về nguy cơ kiệt sức của Liverpool ngay từ trước khi mùa bóng diễn ra. Sự ích kỷ của giới điều hành bóng đá đã tạo ra lịch thi đấu điên rồ mà trong đó, Liverpool phải xuất hiện ở cả Trung Đông lẫn nước Anh trong 2 trận đấu, vào 2 ngày liên tiếp.
Tất nhiên, họ đã dùng đội trẻ để thi đấu ở League Cup. Nhưng vấn nạn thi đấu liên tục của Liverpool từ sau danh hiệu vô địch Champions League là có thật. Và sự mệt mỏi của Liverpool là điều người xem có thể cảm nhận trong các trận đấu gần đây. Khó có thể cho rằng Liverpool vừa trả giá cho thái độ chủ quan, hời hợt, khinh địch. Chẳng qua, họ không chơi được như chính mình mà thôi. Và một khi Liverpool chơi không đúng sức, chúng ta thấy ngay cái hay của Premier League - nơi mà đội yếu nhất vẫn có thể thắng đội mạnh nhất trong một trận bất kỳ.
Chút định mệnh? Trong lần gần nhất trước đó, Watford thắng một đối thủ đang dẫn đầu bảng ở giải vô địch Anh, Premier League còn chưa ra đời. Đấy là một trận đấu vào cuối mùa bóng 1982/83. Bại tướng của Watford khi ấy cũng chính là Liverpool (2-1). Trận thắng của Watford năm xưa không ảnh hưởng gì đến chức vô địch của Liverpool. Bây giờ cũng vậy, khi mà Liverpool coi như đã nắm chắc danh hiệu vô địch đầu tiên trong kỷ nguyên Premier League. 7 - Trước đây, chưa bao giờ một đội đang nằm trong nhóm rớt hạng (ở thời điểm bóng lăn) thắng đội đang dẫn đầu bảng với cách biệt 3 bàn ở Premier League. Lần gần nhất điều này xảy ra là năm 1985, tức 7 năm trước khi Premier league ra đời (Leicester thắng M.U 3-0).
|
End of content
Không có tin nào tiếp theo