Martial đón sinh nhật 25: 'Cậu bé vàng từ chối lớn' của M.U
Man City: Pep không thể thiếu 'máy cày' Rodri / Bruno Fernandes đứng trước cơ hội cân bằng kỷ lục tồn tại 56 năm ở M.U
Sau trận đấu với PSG hồi giữa tuần, có lẽ Martial phải để điện thoại của mình ở chế độ máy bay mới có thể ngủ được qua một đêm đầy bão tố. Trên mạng xã hội, cái tên Martial bị gắn vào những dòng trạng thái đầy căm phẫn. Sự bức xúc của người hâm mộ Quỷ đỏ đã lên đến cao điểm, họ đã vượt qua vượt qua giới hạn của sự chịu đựng và chờ đợi Martial lấy lại phong độ như mùa trước.
Thật khó tin một tiền đạo ghi tới 23 bàn mùa trước, trong đó có đến 17 bàn tại Premier League, lại có thể bỏ lỡ những cơ hội mười mươi trước khung thành trống của PSG. Nhưng đó không chỉ là hiện tượng trong 1 trận đấu mà là bộ mặt chung của Martial sau mùa hè. Sau 10 trận mùa này, Martial mới nổ súng 2 lần, tại Premier League thì chưa.
Mùa trước, Ole Gunnar Solskjaer cực kỳ thỏa mãn với điều chỉnh Martial đứng cao nhất trên hàng công của M.U. Người hâm mộ cũng tưởng rằng vị trí trung phong, "số 9" sẽ không còn phải lo lắng nữa và một phương án dự phòng hạng trung như Odion Ighalo là đủ để Quỷ đỏ chinh chiến đường trường.
Nhưng rồi Martial lại thành thế này! Khó hiểu là tâm lý chung của những người quan tâm tới cầu thủ từng là tài năng tuổi teen đắt giá nhất thế giới. Ở tuổi 25, lẽ ra Martial phải hoàn thiện bản thân nhất, từ kỹ năng đến tâm lý. Anh phải thực sự ổn định, chứ không thể "sớm nắng chiều mưa" như bây giờ. Nhưng logic thông thường đó không chính xác với trường hợp này.
Martial lại "dở chứng", như rất nhiều lần khác dưới thời Van Gaal và Jose Mourinho. Điều này làm Solskjaer buộc phải xoay sở để cứu vãn hàng công cũng như chính cậu học trò. Ở trận đấu với PSG, Martial không còn được giao vai trò trung phong nữa mà dồn sang cánh trái. Thực tế, Marcus Rashford mới là cầu thủ xuất sắc hơn ở cánh trái nhưng cũng vì Martial thi đấu bên biên phải quá tệ, đến tiền đạo người Anh cũng phải chịu hy sinh ít nhiều.
Hình ảnh tiêu biểu của Martial trong mùa này.
Nhưng 2 lần Rashford rồi Bruno Fernandes "dọn cỗ" cho Martial nhưng anh bỏ lỡ không tưởng đã minh chứng cho việc chàng trai này vẫn đang sống trong vỏ bọc "cậu bé vàng" chứ chưa muốn lớn. Martial không muốn đứng lên gánh trách nhiệm, vẫn cho rằng sẽ luôn có cơ hội cho mình làm lại và rồi mặc sức làm sai.
Chuyện Martial thăng hoa tột độ rồi xuống phong độ ngay sau đó lặp lại quá nhiều lần chính là biểu hiện của lỗi hệ thống trong tư tưởng. Giống như người đồng hương Pogba, Martial cần rất nhiều yếu tố ngoại cảnh để có thể chơi tốt, chứ không phải tự mình cố gắng vượt nghịch cảnh.
Rất nhiều chuyên gia, cựu cầu thủ đã sớm nhận ra điều này chỉ thông qua những biểu hiện cơ thể của Martial. Khi mất bóng, anh lầm lũi cúi đầu. Khi dứt điểm ra ngoài, anh lẩm nhẩm trong miệng. Không có gì khác cho thấy nỗ lực sửa sai ngoài sự lững thững, bệ rạc đầy tiêu cực.
Martial giờ phải chờ đồng đội hỗ trợ chứ không thể tự mình tạo ra cơ hội. Ấy vậy mà chỉ việc dứt điểm thôi anh cũng không làm được thì fan M.U còn có thể mong đợi điều gì? Cứ bẵng đi một thời gian, rồi Martial sẽ lại có lại cảm giác bóng và ghi bàn đều đặn. Nhưng sau đó thì sao? Vòng lặp mệt mỏi này có tái diễn không?
Trong ngày sinh nhật thứ 25, Martial đừng buồn nếu phải ngồi dự bị trước West Ham. Solskjaer không còn cách nào khác, ông rất yêu các cậu bé nhưng cần một chàng trai để giành chiến thắng.
End of content
Không có tin nào tiếp theo