Thể thao

Một năm với Solskjaer, Manchester United tiến hay lùi?

Ngày mai, 18/12, M.U sẽ “kỷ niệm” tròn một năm ngày sa thải Jose Mourinho. Giờ có lẽ là lúc thích hợp để nhìn lại xem người được chọn để thay thế ông, HLV Ole Gunnar Solskjaer, có thực sự tạo ra sự khác biệt ở Old Trafford.

Ronaldo bất ngờ từ chối nhận băng đội trưởng của Juventus / Top 10 tiền vệ trung tâm xuất sắc nhất thế giới 2019: Ngoại hạng Anh và La Liga so kè

Thực ra, chúng ta không cần phải nhìn lại cả một năm. Chỉ cần một tuần, chính là tuần vừa qua, là đủ. Trong vòng hơn bảy ngày, Man United đã chơi ba trận, và đó là ba trận đấu thể hiện hết cả những điểm tích cực lẫn những vấn đề của họ dưới thời Solskjaer.

Trước hai đối thủ mạnh là Tottenham và Man City, Quỷ đỏ đã thể hiện lối chơi phòng ngự phản công đầy ấn tượng, và giành trọn 6 điểm sau 2 chiến thắng với cùng tỷ số 2-1. Nhưng trước một đội bóng đang sa sút và vừa thay tướng là Everton, lại được chơi ngay trên sân nhà, họ thể hiện rõ sự bế tắc, và rốt cuộc chỉ có một điểm.

Đó là vấn đề xuyên suốt. Mùa này, Man United đã giành được nhiều điểm từ 5 đội bóng đang đứng trên họ trên bảng xếp hạng (13) hơn từ 12 đội bóng đang đứng dưới họ (12). Trận đấu với Everton cũng là trận thứ 8 trong mùa Quỷ đỏ không thể thắng khi cầm bóng nhiều hơn 55%. Bảy trận trước đó, họ hòa 5 và để thua 2.

Khi một sự việc cứ lặp đi lặp lại, rõ ràng không chỉ là “tai nạn” hay “ngẫu nhiên” nữa. Vấn đề đáng ngại nhất với Man United lúc này, có thể khẳng định, là họ không biết làm thế nào để đánh bại những đội bóng chủ động phòng ngự. Họ không có phương án B.

Solskjaer xứng đáng được ngợi khen. Man United lúc này là đội bóng của ông, chứ không còn là di sản của Mourinho nữa. Những cầu thủ ngôi sao, có tài năng, kinh nghiệm nhưng lại thiếu nhiệt huyết, đều đã bị đẩy đi, hoặc bị bỏ rơi.

Thay vào vị trí của họ là những ngôi sao trẻ, những người có thể không sinh ra là một Quỷ đỏ nhưng sẵn sàng vắt đến giọt mồ hôi cuối cùng vì màu áo đỏ. Chính những Marcus Rashford, Daniel James, hay Scott McTominay là linh hồn trong những pha phản công nhanh như điện xẹt khiến tất cả các ông lớn đều phải e ngại.

Hình minh họa

Hình minh họa

Nhưng Solskjaer có giới hạn. Man United của ông đã thể hiện được khả năng khai thác các khoảng trống hàng đầu, nhưng lại tỏ ra quá kém cỏi ở khả năng tìm kiếm và chủ động tạo ra các khoảng trống.

Khi Man United cầm bóng là khi họ yếu đuối nhất. Quỷ đỏ thiếu một ông chủ ở giữa sân. Fred và McTominay đã thể hiện được mình ở khả năng đánh chặn, tinh thần chiến đấu. Nhưng họ không mẫu tiền vệ cầm trịch, người có thể luân chuyển quả bóng tới những vị trí hợp lý, ở tốc độ hợp lý, để buộc đối phương phải lộ ra những khoảng trống, và tấn công vào khoảng trống ấy bằng những đường chuyền chất lượng.

Đó sẽ là vấn đề mà Solskjaer phải ưu tiên xử lý khi bước vào năm thứ hai trong nhiệm kỳ HLV Man United của mình. Ông có thể xử lý vấn đề đó trên sân tập: United cần luyện thêm những pha dàn xếp phức tạp hơn để đối phó với những hàng thủ lùi sâu.

Cũng có thể tìm kiếm giải pháp từ thị trường chuyển nhượng. Hoặc chờ đợi sự trở lại của Paul Pogba. Dù thế nào thì Solskjaer cũng cần phải nhanh lên. Họ có thể sẽ bị tụt lại quá sâu trong cuộc đua Top 4, nhất là trước sự vươn lên mạnh mẽ của Tottenham, đội bóng của.... Mourinho.

 

Và bây giờ là câu trả lời cho câu hỏi quan trọng nhất: United của Solskjaer tiến hay lùi? Về điểm số, họ đang lùi. Cùng kỳ này mùa trước, United của Mourinho giành được nhiều hơn bây giờ 1 điểm. Tuy nhiên, so với thời Mourinho, United của Solskjaer rõ ràng tích cực, tươi mới và sống động hơn.

Quan trọng hơn, họ chỉ kém Top 4 có 4 điểm, thay vì 13 như một năm trước. Một phần nguyên nhân là những kết quả tốt mà họ giành được trước Big Six.

 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm