Trên khán đài Old Trafford, các CĐV Man City hát vang: “Thêm 5 năm nữa cho Ole”. Mà không chỉ CĐV Man xanh, đó là điều mà phần còn lại Premier League đều đang muốn sẽ xảy ra. Họ mong MU giữ lại Solsa bởi không ai muốn “mất phần” trong miếng bánh béo bở mang tên Quỷ đỏ. Còn giữ Solsa thì MU thua có gì lạ, đặc biệt là thua Man City.
3-4-1-2 không phải thuốc hồi sinh
Ngay phút thứ 7, cú phá bóng hụt của Eric Bailly đã đưa bóng chui thẳng vào lưới khung thành De Gea. Gương mặt Ole Gunnar Solskjaer như hóa đá trên băng ghế huấn luyện. Bởi ông hiểu rằng thua quá sớm theo một kịch bản không thể tồi tệ hơn như thế sẽ ảnh hưởng nhiều tới ý đồ chơi phòng ngự phản công của M.U.
Bàn thủng lưới chẳng giúp Quỷ đỏ bừng tỉnh. Họ vẫn không thể lên bóng, để mặc các cầu thủ Man City đan lát chuyền ban qua lại như đá tập, còn các học trò của Solsa thì bị biến thành những kẻ đuổi bóng trên sân, nhìn đến tội nghiệp. Nếu không có sự xuất sắc của De Gea thì số bàn thua trong 45 phút đầu của M.U không thể dưới con số 3.
Nhưng De Gea không thể mãi là người hùng. Thậm chí, anh còn mắc lỗi trong bàn thua thứ hai của Quỷ đỏ ở cuối hiệp 1. Tuy nhiên, cũng chẳng ai buồn chỉ trích De Gea bởi khi chơi trước anh là một hàng phòng ngự quá tồi tệ như vậy thì không thủng lưới lúc này cũng sẽ nhận bàn thua vào thời điểm khác.
Ở giai đoạn có thể là quyết định tương lai, Solsa đã chuyển sang sơ đồ 3-4-1-2. Về lý thuyết, có tới 8 cầu thủ có xu hướng phòng ngự trên sân. Trong khi mặt trận tấn công gần như được “khoán trắng” cho Cristiano Ronaldo, Bruno Fernandes cùng với 1 trong 3 tiền đạo là Edinson Cavani (Tottenham), Marcus Rashford (Atalanta) và Mason Greenwood (Man City). Ý định của Solsa là lấy số đông cầu thủ phòng ngự trên sân để hạn chế những sơ hở của các hậu vệ.
Nhưng trong bóng đá, không phải cứ đông cầu thủ phòng ngự là sẽ chơi phòng thủ chắc chắn hơn. Sự chắc chắn phải tới từ hệ thống, cách tổ chức phòng ngự. Mà M.U lại chẳng có bất cứ điều gì trong những yếu tố cơ bản này. Với sơ đồ 3 trung vệ, cộng thêm 2 wing-back, M.U thường xuyên để lộ rất nhiều khoảng trống ở phía sau lưng các trung vệ.
Trước khi Bailly phản lưới nhà chỉ độ 10 giây, Quỷ đỏ đã suýt thua sau đường tạt sớm đưa bóng vào khoảng trống sau lưng Bailly. Nếu Ilkay Guendogan và Bernardo Silva chính xác hơn trong pha bóng này, lưới De Gea đã rung lên từ trước khi Bailly “đốt đền”. Các hậu vệ M.U phòng ngự tệ đến mức trong hiệp 1, số “cú sút” mà họ tạo ra về phía khung thành… De Gea còn nhiều hơn số cú sút vào khung thành Ederson. Quá nực cười!
Ở trận gặp Atalanta, những khoảng trống chết người như thế này cũng thường xuyên xuất hiện và De Gea đã 2 lần phải vào lưới nhặt bóng. Sơ đồ 3-4-1-2 không phải thuốc hồi sinh cho M.U. Họ đánh bại Tottenham 3-0 bằng sơ đồ này nhưng đó là một Spurs trong cơn khủng hoảng trầm trọng. Họ giành 1 điểm trước Atalanta một cách rất may mắn trong trận đấu mà hàng thủ liên tục bị khai thác. Tới trận derby Manchester thì mặt nạ của Solsa và M.U đã rơi.
Solsa còn ở lại thì M.U còn rơi tự do
Đầu hiệp 2, trong cơn mưa ngày càng nặng hạt tại Old Trafford, Solsa đứng bên đường pitch cố gắng kích thích tinh thần các học trò. Ông hiểu rằng M.U không được phép tiếp tục thua tan nát, như họ từng thua trước Liverpool. Trên khán đài, các CĐV Man City hát vang: “Thêm 5 năm nữa cho Ole”. Đó là cách chế giễu đầy đau đớn mà Man xanh dành cho Quỷ đỏ.
Bởi trong mắt họ, M.U của Solsa bây giờ là “mồi ngon”, đặc biệt là trong Big Four. Ai cũng muốn xâu xé, ai cũng muốn được chia phần miếng bánh Quỷ đỏ-Solsa. Đội bóng vĩ đại nhất lịch sử Premier League từ bao giờ đã trở thành đối tượng bị giễu thê thảm như thế này?
Solsa đã đi qua 3 trận cầu sinh tử với thành tích 1 thắng, 1 hòa và 1 thua. Nhưng ông lại thua ở trận đấu quan trọng nhất là derby Manchester. Tệ hơn nữa là những thay đổi mà Solsa đang cố gắng tạo ra không phải là liều thuốc hồi sinh cho Quỷ đỏ. Thay đổi thì cũng thay đổi rồi, điều chỉnh mạnh mẽ thì cũng điều chỉnh rồi, nhưng M.U vẫn vậy. Solsa còn bài gì nữa để cứu vãn tình thế? E rằng là hết bài rồi.
Chỉ trích Solsa mãi cũng vậy. Nghĩ cũng tội nghiệp bởi tài năng của ông chỉ có vậy. Nếu M.U còn giữ Solsa lại thì thua trận có gì mà lạ. Bởi thua mãi cũng quen rồi.
Cánh của M.U bị ghim lại như nào? Pep Guardiola đã cao tay hơn Ole Solskjaer trong cuộc đấu chiến thuật. Ông đã đẩy Cancelo lên cao, đồng thời kéo Phil Foden ra cánh để ghim chặt Wan-Bissaka ở hành lang biên. Cánh đối diện, Kyle Walker cũng dâng cao và Gabriel Jesus dạt cánh để ghim Luke Shaw bên phần sân nhà. Hai cánh của M.U không thể dâng cao khiến khả năng tấn công của Quỷ đỏ càng hạn chế. 67. Người chạm bóng nhiều nhất của M.U trong trận đấu với Man City vừa qua là Harry Maguire, Victor Lindelof với cùng 67 lần. Nhưng hai cầu thủ này đều chạm bóng ít hơn tất cả các cầu thủ Man City trên sân (trừ thủ môn Ederson). |
Theo Minh Việt/Bongdaplus