Vì sao Zidane luôn... dễ làm việc?
James Tavernier: Hậu vệ phải ghi bàn nhiều hơn cả Messi lẫn Ronaldo / Haaland thần tượng Ronaldo và Ibrahimovic
Đến tận bây giờ, sau 3 chức vô địch Champions League liên tiếp, 2 chức vô địch La Liga, cùng những danh hiệu “lặt vặt” từ FIFA Club World Cup đến các loại Siêu Cúp, đẳng cấp chuyên môn của Zidane trong nghề huấn luyện là như thế nào, cũng thật khó nói.
Triết lý bóng đá của Zidane là như thế nào, khác biệt chỗ nào so với Diego Simeone, Pep Guardiola, Marcelo Bielsa hoặc Juergen Klopp? Ông “chuyên trị” chiến thuật phản công, giỏi xếp sơ đồ tấn công, hay chuyên “đọc” trận đấu và điều chỉnh chiến thuật?
Tóm lại, không có nhiều dấu ấn rõ rệt. Nghề huấn luyện vốn đã mơ hồ hơn nhiều so với việc chơi bóng của các ngôi sao, nên giới quan sát càng khó nhìn nhận công việc của Zidane. Họ không thể xem trận đấu rồi có những đánh giá, kết luận về ông, như kiểu xem và phán về Claudio Ranieri, Brendan Rodgers, Julen Lopetegui...
Cách đây không lâu, khi Zidane dẫn dắt Real bước vào “cửa tử” trong loạt trận chót ở vòng bảng Champions League, chúng tôi từng bàn: sẽ “thoát” thôi, bởi cả sự nghiệp bóng đá đỉnh cao của Zidane vốn đã là như vậy rồi. Cứ như Zidane có một “bổn mạng” nào đấy hết sức tốt đẹp, để hễ thật sự đứng trước hoàn cảnh khó khăn là, y như rằng, ông sẽ vượt qua. Nghe quá mơ hồ, thậm chí không có chút “cơ sở khoa học” nào? Vâng, và hãy xem lại: có bao nhiêu nhân vật vĩ đại trong suốt lịch sử bóng đá rất nổi tiếng về đặc điểm... dị đoan!
Nghiêm túc hơn, Zidane có một khác biệt rõ ràng so với Pep Guardiola, Ole Gunnar Solskjaer, Frank Lampard..., nói chung là những HLV đã hoặc đang dẫn dắt CLB cũ. Người ta cứ việc phô trương kiểu Solskjaer “thấm đẫm ADN của M.U trong xương thịt của mình”, hoặc đơn giản hơn thì Lampard hiểu quá rõ về Chelsea - từ sở thích thay HLV của ông chủ Roman Abramovich đến những cơ cấu đặc trưng trong cách quản lý CLB này. Riêng Zidane thì chẳng cần “phẩm chất Real”. Dòng máu Real ư? Nhưng Real phải trải thảm, rải tiền để đón rước Zidane từ nơi khác về cơ mà!
Chức vô địch Champions League duy nhất trong sự nghiệp cầu thủ của Zidane gắn liền với Real Madrid. Nhưng ông không bao giờ xem Real là cội rễ của mình, và đấy chính là khác biệt quan trọng. Zidane luôn tự hiểu: ông có một tư thế riêng, và Real cần có ông, hơn là ông cần Real.
Ngày xưa, đấy tất nhiên là tài nghệ chơi bóng - Lionel Messi vị tất đã hơn. Kèm theo đó là cả một giá trị hình ảnh nữa. Chiến lược Galacticos không chỉ quy tụ những siêu sao hàng đầu thế giới về Real. Đấy còn phải là những siêu sao “tiêu biểu” nữa. Đại khái, có Zidane là có cả thế giới Hồi giáo. Giờ cũng vậy. Real phải tự hào vì có Zidane, hơn là ông tự hào vì có “dòng máu Real”. Zidane luôn dễ làm việc bởi ông chẳng sợ gì “ông chủ” Florentino Perez, vì ông tự biết cái “tư thế riêng” của mình.
End of content
Không có tin nào tiếp theo