Nhiều người nói về cái duyên ghi bàn của Công Phượng trước các đội bóng Tây Á. Yemen cũng là một đội bóng Tây Á. Đó chẳng phải là vở diễn hoàn hảo được soạn riêng cho Công Phượng?
Đầu năm 2018, Công Phượng ghi bàn vào lưới U23 Iraq tại giải U23 châu Á. Đến ASIAD 18, anh tiếp tục "nổ súng" ở trận gặp Olympic Bahrain. Trước Iraq, Phượng tác động để hậu vệ đối phương phản lưới nhà ở bàn đầu tiên trước khi tiếp tục xuất hiện đúng lúc, đúng chỗ, ghi bàn thứ hai sau nỗ lực tuyệt vời của Trọng Hoàng.
Đến trận gặp Iran, cái duyên Tây Á suýt nữa trở lại khi Công Phượng là người sở hữu cơ hội rõ ràng nhưng đáng tiếc cú dứt điểm của anh chưa đủ độ khó.
Trước thềm Asian Cup 2019, nhiều người đã nói về cái duyên ghi bàn của Công Phượng với các đội bóng Tây Á. Giống Iraq, như Iran, Yemen cũng là một đội bóng Tây Á. Đó chẳng phải là vở diễn hoàn hảo được soạn riêng cho Công Phượng trong một đêm lịch sử nữa của bóng đá Việt Nam?
Sau Anh Đức là Công Phượng
Hai trận mở màn Asian Cup 2019, HLV Park Hang-seo đều chọn Công Phượng chơi cao nhất trên hàng công chứ không phải Hà Đức Chinh hay Nguyễn Tiến Linh. Tiền đạo HAGL đã chơi tốt ở cả 2 trận đấu đó và có cho riêng mình 1 bàn thắng. Thời điểm này của giải đấu, chính Công Phượng chứ không phải Quang Hải mới là người góp dấu giày trong cả 2 tình huống ăn bàn của tuyển Việt Nam
Sự vắng mặt của Anh Đức, việc Văn Quyết không được triệu tập trực tiếp mang tới cơ hội cho Công Phượng. Thứ anh nhận lại không chỉ là chiếc áo số 10 quen thuộc. Anh còn thực sự được trả lại vị trí đá chính, được trao rất nhiều cơ hội thể hiện, được là người ở gần khung thành nhất, có nhiều cơ hội nhất.
Khi Quang Hải đang thể hiện phong độ đỉnh cao ở vị trí hộ công, Phượng càng có cơ hội giải phóng mình hơn. Anh được đá gần khung thành, được tập trung hơn vào nhiệm vụ ghi bàn.
Bàn thắng thứ hai vào lưới Iraq là một ví dụ cho vị trí mới của Công Phượng. Trước đây, số 10 thường lùi lại vạch 16,5 m, nhận bóng từ tiền vệ hoặc chờ đón bóng hai nảy ra trước khi trực tiếp đột phá. Nhưng ở tình huống ấy, Phượng là người đá cao nhất. Anh thay chân sút kỳ cựu Anh Đức, là người "mắc màn" chờ đợi trước khi nhận được phần thưởng trong tình huống ấy. Sự thay đổi này là chi tiết đáng chú ý nhất trong lối chơi của Phượng.
Bản thân Công Phượng cũng đang là người dày dặn kinh nghiệm nhất trên hàng công vào lúc này. Phượng đã "nở" từ năm 2013 trong màu áo U19 Việt Nam ở các giải trẻ. Anh lên tuyển từ năm 2015 và đã có gần nửa thập kỷ chinh chiến trong màu áo đội tuyển quốc gia, tham dự hai kỳ AFF Cup, nếm trải đủ mọi vinh quang và cay đắng ở những đấu trường khu vực và lục địa. So với Đức Chinh hay Tiến Linh, kinh nghiệm của Phượng ở một tầm cao khác.
Bản lĩnh của cây săn bàn hàng đầu
Nhưng Phượng không chỉ trưởng thành nhờ sân cỏ. Là ngôi sao đầu tiên trong lứa trẻ lừng lẫy của bầu Đức, là "viên ngọc" đầu tiên được phát hiện sau sự ra đời của hệ thống đào tạo trẻ mới tại Việt Nam, Phượng nhanh chóng trở thành biểu tượng mới của bóng đá Việt Nam.
Giai đoạn 2013 - 2015, không một cầu thủ Việt Nam nào nổi tiếng bằng Công Phượng. Tên của Phượng trở thành một danh từ mang tính tượng trưng, trở thành một ý niệm về thứ bóng đá trong sạch, tử tế.
Anh được yêu mến, được quan tâm nhưng cũng bị theo đuổi, bị dòm ngó, bị soi xét. Mọi cử chỉ, mọi hành động của Phượng đều trở thành miếng mồi của dư luận. Nếu sự nổi tiếng là đóa hồng Phượng đã nhận cả bông hoa lẫn những mũi gai. Từng có lúc, Phượng phải thốt lên: "Em mong khán giả sẽ nhìn em trên sân bóng chứ không nhìn em ngoài đời. Anh không hiểu à?".
Nhiều người bảo Công Phượng ít khi cười. Anh lỳ lợm sau những chuyện đã trải qua, cứng cỏi sớm hơn tuổi. Đó lại là điểm mạnh ở những trận đấu cần bản lĩnh và sự lạnh lùng cần thiết.
Giống như Văn Quyết, Phượng thường xuyên phải hứng chịu búa rìu dư luận đôi khi chỉ vì anh bỏ lỡ một cơ hội khiến đội nhà tuột mất chiến thắng, dù suy cho cùng cả giải đấu anh chơi rất hay.
Thế nhưng, chân sút quê Đô Lương luôn chơi theo cách của riêng mình và xét một cách công bằng thì lối chơi lắt léo đó lại chứa đựng khả năng bùng nổ lớn. Sự bùng nổ ở những thời khắc quyết định chính là thứ người hâm mộ đang mong chờ ở cầu thủ này.
Dưới thời HLV Park Hang-seo, Công Phượng là cây săn bàn hàng đầu đội tuyển Việt Nam. Đáng nói là anh thường ghi những bàn thắng đặc biệt quan trọng hoặc mang tính quyết định tới thành tích đội nhà.
Chờ Phượng và phần còn lại của JMG
CLB HAGL đóng góp 5 cầu thủ tại Asian Cup 2019. Trong đó, 4 cầu thủ trưởng thành từ lò JMG (Minh Vương thuộc lứa năng khiếu). Sau 2 lượt trận đầu tiên, có thể nói chỉ còn Công Phượng nhận đủ sự tin tưởng của HLV Park. Lần lượt Xuân Trường, Hồng Duy rồi cả Văn Toàn đã được tung vào sân nhưng chỉ Công Phượng có màn thể hiện ổn nhất.
Có nhiều lý do khiến nhóm cầu thủ HAGL chưa thể hiện được mình trong suốt quá trình dài vừa qua và đương nhiên, HLV Park có lý do để cất họ trên băng ghế dự bị.
Tuy nhiên, cũng cần phải nhắc lại là chính những cầu thủ JMG lại là những người ăn ý nhất với Công Phượng. Đặt vào bối cảnh đội tuyển Việt Nam bắt buộc phải thắng, thậm chí với tỷ số đậm để có thể lọt vào vòng trong thì phương án sử dụng bộ tứ JMG không hề tệ.
Thêm một dữ kiện nữa để chúng ta tin vào kịch bản này đến từ vị trí của Xuân Trường. Tiền vệ người Tuyên Quang thường xuyên có những pha "chém mu" - thứ vẫn khiến người hâm mộ phải nhớ tên anh nhiều hơn - kiến tạo cho Công Phượng ghi bàn. Ở một thế trận cần tấn công tổng lực, Trường "híp" sẽ có nhiều đất diễn hơn và từ sự ăn ý của bộ đôi này, chúng ta có thể hy vọng về những bàn thắng.
Theo zing.vn