Xã hội

Tiếp bài Chuyện cổ tích của chàng trai Mường nhiễm HIV

Trở về từ bãi vàng, chàng trai Mường chỉ có đôi bàn tay trắng và những cơn nghiện triền miên dốc cạn sức lực. Ngày biết tin mình nhiễm "căn bệnh thế kỉ" , anh nghĩ mình đã được khai tử. Nhưng cuộc sống vốn nhiệm màu khôn tả và cũng chẳng phụ lòng ai khi những khao khát thay đổi cuộc đời của anh được đền đáp.

Uốn cả dòng sông để đoạn tuyệt với "cái chết trắng"

Ước muốn đoạn tuyệt với ma túy để làm lại cuộc đời đã thúc dục chàng trai Mường đến một quyết định đầy táo bạo " nắn 400 mét đoạn sông Bưởi" để tránh lũ lụt cho thôn làng mỗi khi mùa mưa bão tới.
 
Anh Công cho biết, từ nhỏ anh đã được nghe các cụ già trong làng kể, con sông Bưởi là một nhánh của sông Đà, bao nhiêu năm nay về mùa mưa lũ nước sông dâng cao cuốn trôi đi rất nhiều hoa màu của người dân trong bản. Với ý suy nghĩ trong đầu là làm thế nào để cho bờ sông cao hơn, lòng sâu hơn và mỗi khi mùa lũ đến nước khỏi tràn vào đồng ruộng của người dân anh Công đã quyết tâm đào đất nắn dòng đoạn sông đó.
 
 
“Tôi sinh ra ở cạnh sông này cũng được nghe các cụ kể về nó nhiều. Từ nhỏ đến giờ cũng chứng kiến nhiều mùa mưa lũ chảy qua tính nó thế nào, quy luật thế nào tôi biết hết. Lúc đó, tôi vẫn rất thèm thuốc và muốn làm việc gì đó cho quên đi, để không làm khổ bố mẹ thêm nữa”, anh Công thẳng thắn chia sẻ về quyết định được chp ngược đời đó.
 
“Khoảng thời gian đó, trong lúc đào đất nắn dòng sông, những khi nghĩ đến bố mẹ tôi hì hục làm mạnh hơn, hăng say hơn. Nhiều hôm mệt mỏi, tôi nằm xoài ra bờ sông nhìn lên bầu trời xanh ngắt rồi nghĩ lại những năm tháng của cuộc đời đã qua như thúc dục tôi phải cố gắng hơn nữa để trở lại cuộc sống bình thường như bao người khác”, anh Công tâm sự thêm.
 
“Dần dần tôi không nghĩ đến thuốc nữa, có thể khoảng thời gian đó không phải dài nhưng đến khi tôi đoạn tuyệt với “cái chết trắng” đó cũng đoạn sông chảy qua xã tôi dòng nước chảy theo một hướng khác. Lúc đó tôi cũng thầm nghĩ mình làm được một việc có ý nghĩa vì từ đây mỗi khi nước lũ tràn về nó sẽ không xâm hại đến đồng ruộng của bà còn nơi đây”, anh Công chia sẻ.
 
Phép nhiệm màu của tạo hóa và niềm hạnh phúc khôn tả
 
Ngã rẽ đến hạnh phúc cuộc đời anh Công bắt đầu khi anh quen được một cô gái xinh đẹp mang tên Bùi Thị Lan ở xã Vũ Lâm. Sau một thời gian tìm hiểu cô gái ấy đã đồng ý lấy anh làm chồng bất chấp một quá khứ tồi tệ cùng với căn bệnh mà người chồng tương lai đang mang trong người.
 
Tâm sự về quyết định trọng đại của mình năm nào, chị Lan nói với chúng tôi: “ Ai cũng có một quá khứ, tôi không quan tâm đến quá khứ của anh ấy tôi chỉ cần biết tôi yêu anh ấy và sẽ cùng anh sống một cuộc sống hạnh phúc để anh không mặc cảm với mình”. 
 
Ảnh cưới của anh Công cùng với bố mẹ.
 
Tưởng chừng cuộc sống của anh sẽ lại khó khăn hơn khi mà vợ anh có thai và sinh ra đứa con gái đầu lòng, một điều kì diệu là anh bị nhiễm HIV nhưng cả vợ và con anh xét nghiệm đều âm tính với HIV, phải chăng ông trời đang muốn đền bù cho anh khi đã bắt anh tham gia vào trò chơi làm giàu của số phận?
 
Không thể tả hết được nỗi vui sướng và hạnh phúc của anh Công khi được biết cả vợ con mình đều không bị nhiễm H. Có lẽ cũng vì lí dó đó mà anh đặt tên cho cô con gái đầu lòng của anh là Huyền Diệu. Quả thật, đó là một điều huyền diệu mà thượng đế đã ban tặng anh. Anh đã từng nghĩ  có vợ đã là niềm hạnh phúc lớn, anh chẳng dám nghĩ mình có được đứa con khi trong người mang bệnh tật như vậy.
 
Huyền Diệu là đứa con gái và cũng là niềm tin của anh để anh tiếp tục những ước mơ đang còn dang dở và cứ thế cuộc sống của anh cứ trôi đi trong niềm hân hoan hạnh phúc.
 
 
Bé gái Huyền Diệu chưa phải là niềm hạnh phúc nhất của anh. Không thể tin được khi đứa con thứ hai của anh chị sinh ra cũng không bị nhiễm HIV.  Anh vui mừng đặt tên con là Diệu Huyền.
 
Cuộc sống êm đềm cứ dần trôi, đến hiện tại anh hài lòng và đang hạnh phúc với cuộc sống của mình khi có vợ và hai con học hành đầy đủ, đặc biệt sau thời gian tích góp cùng với sự hỗ trợ của anh chị em và bạn bè vợ chồng anh đã xây được một ngôi nhà khá khang trang và có thể nói là đẹp nhất xóm Vôi của anh.
 
Giờ đây, dường như bản thân anh và gia đình đã quên mất anh là một người nhiễm HIV. Họ có một cuộc sống đầm ấm khiến mọi người phải ngưỡng mộ. Có lẽ trong mênh mông núi rừng, trong sự khắc nghiệt của mưu sinh, những con người trở về từ ma túy từ HIV/AIDS như anh cũng có niềm hạnh phúc của riêng mình.
 
Hòa Hậu
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Xem nhiều nhất

Cột tin quảng cáo