Quốc tế

Tìm được ví tiền sau 65 năm thất lạc

Một người đàn ông đã tìm lại được ví tiền của mình, 65 năm sau khi ông đánh rơi nó tại một kệ sách thời trung cổ ở Lambeth Palace.

 

Hầu hết chúng ta đều có thể bị mất ví tiền ít nhất vài lần trong đời, nhưng ít ai tưởng tượng được nó có thể quay lại sau một khoảng thời gian gần bảy thập kỷ.

Edward Parker rơi ví tiền của mình vào năm 1950 vào một chỗ không thể tiếp cận sau giá sách, trong khi đang sửa điện, sửa chữa thiệt hại của cung điện sau chiến tranh thế giới thứ hai.
 
Cái ví nằm ở đó cho đến tận năm nay khi một người thợ xây dựng trong lúc đang tu sửa tìm thấy được nó.
 
 
Chiếc ví như một chiếc hộp lưu trữ thời gian. Da và vải của nó đã bắt đầu tan rã nhưng nó chứa đựng rất nhiều hình ảnh của gia đình, hoá đơn, chứng từ, thẻ công đoàn cũ, kết quả chụp X-quang năm 1948, cùng năm với NHS được thành lập.
 
 
Card visit của ông – E Parker, Nhà thầu điện – có vẻ gần như nguyên vẹn. Thời đó họ có địa chỉ nhưng không có số điện thoại.
Một tháng trước, tôi đã nói chuyện với một nhân viên báo chí tại Lambeth Palace và ông nói rằng những chiếc ví này nên được ở trong viện bảo tàng. Tuy nhiên chúng tôi lại nghĩ rằng việc tốt nhất là nên trả lại cho gia đình họ.
 
 
Edward Parker là một cái tên khá phổ biến, nhưng thẻ y tế của ông chứa hai nơi cư trú, từ đó hội đồng Islington đã có thể tìm thấy chi tiết của cuộc hôn nhân giữa Edward Parker và Constance Butler vào năm 1947.
 
 
Từ thông tin trên chúng tôi tìm ra địa chỉ nhà ông và biết ông hiện đang sống tại một viện dưỡng lão ở Essex, chúng tôi đã có một cuộc viếng thăm ông.
 
Ở tuổi 89, Edward đã quên mất nhiều thứ, nhưng ông tỏ ra rất hạnh phúc khi có được chiếc ví – và đặc biệt, những bức ảnh đã quay trở lại. Ông chỉ ra hình ảnh của bố, mẹ mình và anh chị em họ, vợ ông Constance, người đã ở với ông ấy khi chúng tôi đến thăm.
 
 
Ông không được nhìn thấy ảnh của cha mình kể từ khi mất ví, Constance nói. Các ví còn có một bức ảnh của cô và Edward chụp tại Eastbourne ngày bà nói với ông là bà đã mang thai đứa con đầu tiên của họ. “Tôi đã rất sợ hãi khi nói với ông ấy”, bà nhớ lại. “Chúng tôi không có nhiều tiền”.
 
 

 
Bà nhớ lại hồi chiếc ví bị mất.Tôi biết ông ấy rất buồn và tôi đã an ủi ông ấy rất nhiều.
 
 
Và một trong những người bạn hỏi ông: “Ông mất bao nhiêu vậy”, và ông nói “Tôi không bao giờ ghi nhớ những gì tôi đã mất, tôi chỉ lo lắng về những kỉ niệm bị thất lạc.”
 
Minh Tuấn (dịch)
 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo