Viện trưởng Nguyễn Anh Trí về hưu: Cả bệnh viện khóc nghẹn
Những ngày gần đây, các trang mạng xã hội phổ biến từ Facebook, Youtube cho đến những tờ báo lớn ngập tràn chia sẻ của bạn đọc bày tỏ sự hụt hẫng, quyến luyến khi Viện trưởng Viện Huyết học - Truyền máu Trung ương - GS. Nguyễn Anh Trí về hưu, theo tin tức trên báo Zing news.
Sở dĩ GS. Nguyễn Anh Trí được mọi người yêu mến không chỉ vì ông là bậc thầy về ngành huyết học truyền máu của Việt Nam mà với bệnh nhân, đồng nghiệp vị giáo sư 60 tuổi luôn dành nhiều tình cảm đặc biệt, tận tâm, nhân ái và đầy bao dung.
Bạn Mai Anh chia sẻ: “Mới gặp bác ở ngoài đời một lần khi bác ngang qua tầng 6 của Viện, nơi con mình đang điều trị tại đó. Mình chào, bác đáp lại ‘Chào con’ và nở 1 nụ cười ấm áp. Mình đi rất nhiều bệnh viện, nhưng chưa có nơi nào bệnh nhi lại được quan tâm và chăm sóc chu đáo như nơi đây. Mong bác luôn khỏe mạnh và mọi sẽ luôn dõi theo từng bước đi của bác!”.
Bên cạnh việc chăm lo đời sống tinh thần cho bệnh nhân, trong khoảng 10 năm làm Viện trưởng Viện Huyết học truyền máu Trung ương, bác sĩ Trí cùng cộng sự đã thực hiện nhiều đổi mới như nâng số giường bệnh lên gấp 3 lần, đưa rất nhiều kỹ thuật mới vào điều trị ung thư máu.
Nhìn lại chặng đường hơn 30 năm công tác trong ngành y tế, 14 năm làm Viện trưởng, Giáo sư đã có những đóng góp to lớn cho ngành Huyết học nói chung và Viện Huyết học – Truyền máu Trung ương nói riêng, theo báo Người đưa tin.
Ông là người xây dựng lên phong trào hiến máu nhân đạo với hai cái tên quen thuộc đó là: “Lễ hội Xuân hồng” và “Hành trình Đỏ”. Bản thân ông cũng đi khắp nơi vận động người dân cả nước, tham gia hoạt động hiến máu góp phần cứu sống nhiều bệnh nhân. Bàn tay, khối óc và tấm lòng của ông đã mang về cuộc sống tươi sáng cho biết bao số phận kém may mắn.
Đến ngày hôm nay có thể nói, Giáo sư Nguyễn Anh Trí đã có một hành trình đầy đặn và viên mãn khi ông nhận được sự tôn vinh, yêu kính của đồng nghiệp, đồng bào. Đó mới là thành công lớn nhất trong cuộc đời của một người làm nghề y.
Trước ngày có quyết định nghỉ hưu, Giáo sư chia sẻ: “Tôi yêu tập thể này! Họ là đồng nghiệp, là đồng chí, là học trò, là nhân viên...và họ cũng là những người tôi rất đỗi thân thương và yêu quý!
Bệnh nhân nữa, những người đã đưa lại cho tôi nỗi đam mê trong công việc, những thành công, thành tựu trong cuộc đời tôi - đứng chờ tôi để được bắt tay, để nói lời cảm ơn và còn để ôm tôi mà khóc! Tôi thương họ lắm! Và tôi đã nói: Được cứu chữa cho bà con, được phục vụ cho nhân dân là niềm vui và hạnh phúc vô bờ bến của tôi!”.
End of content
Không có tin nào tiếp theo