Quốc tế

Vượt ngục bằng trực thăng: Giải cứu "vua vượt ngục"

Sáng 26/5/1986, hàng trăm phạm nhân ở nhà tù La Santé cổ xưa và kiên cố nhất Paris thong thả đi dạo. Bỗng nhiên, một chiếc trực thăng màu trắng xuất hiện lơ lửng trên nóc nhà tù, thả xuống một cần câu máy gắn cái móc sắt…

Câu chuyện vượt ngục ngoạn mục nhất của Michel Vaujour, người được mệnh danh là "vua vượt ngục", đã bắt đầu như vậy. Người lái trực thăng là một phụ nữ tên Nadine Vaujour, vợ của Michel. Bà vừa lấy bằng lái trực thăng chỉ nhằm mục đích duy nhất là giải cứu chồng khỏi cảnh tù tội...

Phải nói đó là một kế hoạch hết sức liều lĩnh. Trực thăng có thể bị bắn hạ. Nadine chưa từng diễn tập trước lần nào nhưng tình yêu là thỏi nam châm hút cực mạnh bà với Michel. Michel đã chờ đợi giờ phút này lâu lắm rồi. Hắn nhanh chóng rời khỏi chỗ nấp, bò tới nắm lấy móc cần câu rồi đu mình lên càng máy bay. Một đồng bọn của hắn tên Hernandez định đu theo nhưng không kịp. Hình ảnh này sau đó đã được dựng thành phim khá ăn khách.

6 lần vượt ngục

Michel Vaujour, SN 1951 tại tỉnh Ardennes, là một phạm nhân cá biệt. 12 lần hầu tòa về tội trộm cướp và vượt ngục, hắn lãnh tổng cộng 95 năm tù. Từ bé, Michel có một ước mơ táo bạo: thoát khỏi định mệnh mà hắn không cam chịu, xa lánh người cha thích bạo hành gia đình. Để biến giấc mơ nhanh chóng thành sự thật, Michel ăn cắp xe hơi - "mượn đỡ", theo ngôn từ của hắn - nhiều lần cho đến khi bị bắt vào năm 1970 và lãnh bản án đầu tiên 30 tháng tù.

Michel ngoan ngoãn ở tù , coi như là thời gian học tập. Mãn tù, hắn lại bị bắt về tội trộm xe và không có bằng lái. Trong vòng 5 năm, Michel vượt ngục ba lần, trong đó có một lần giữa phiên tòa đang xử án. Hắn dùng súng giả (làm bằng cục xà bông tắm) bắt cóc một vị thẩm phán. Michel trốn khỏi nước Pháp, sang Ý định làm lại cuộc đời nhưng máu giang hồ lại trỗi dậy, hắn tiếp tục con đường cũ.

Trong thời gian ngắn được hít thở không khí tự do, tình cờ Michel gặp lại bạn tù cũ tên Gilles và yêu Nadine, em gái gã này. Đó là người phụ nữ lái trực thăng giải cứu chồng nêu trên.

Michel chỉ tự do hạnh phúc bên cạnh người yêu được vài tháng. Tháng 9-1986, hắn lại bị bắt trong tình trạng thê thảm. Trong một vụ cướp có vũ trang, Michel bị bắn trúng đầu, viên đạn đồng ghim trong não. Tuy thoát chết nhưng hắn bị liệt tứ chi. Là một người có tinh thần rất mạnh mẽ, Michel tự phục hồi sức khỏe bằng cách luyện tập yoga. Hắn lãnh 16 năm tù về tội hai lần cướp có vũ trang trong lúc trốn lệnh truy nã năm 1986, còn Nadine 2 năm về tội cướp tù.

Năm 1996, "vua vượt ngục" lại bị kết án 8 năm tù về tội âm mưu vượt ngục vào năm 1993. Jamila, vợ thứ hai của Michel, cũng lái máy bay trực thăng giải cứu chồng nhưng không thành. Ngày 1-9-2003, Michel được trả tự do có điều kiện, có dịp viết hồi ký và trở thành nhà biên kịch phim.

Michel Vaujour và chiếc trực thăng mà Nadine thuê để cướp tù. (Nguồn: Style Mag-RTL).

Tình yêu chắp cánh

Nadine - Michel được giới truyền thông Pháp ví như cặp uyên ương huyền thoại Roméo - Juliette tân thời. Nadine vốn là dân nhập cư gốc Ý ở TP Reims, hành nghề thư ký đánh máy từ năm 17 tuổi. Năm 20 tuổi, Nadine lập gia đình, sinh một đứa con rồi xin ly dị với lý do không chịu nổi tật say xỉn tối ngày và vũ phu của chồng. Người anh tên Gilles của Nadine vào tù ra khám mấy lần về tội trộm cướp. Năm 1980, gã dẫn bạn tù Michel về nhà. Lần chạm mặt đầu tiên, Nadine thấy thích "anh chàng vừa mạnh mẽ vừa dịu dàng, tự tin và tế nhị".

Nadine nhớ lại: "Lúc đó tôi đã 25 tuổi. Chúng tôi yêu nhau tha thiết. Michel muốn rời khỏi nước Pháp nhưng tôi thuyết phục anh ấy ở lại vì mình mang thai. Chúng tôi mở tiệm mua bán đồ cũ. Rồi anh ấy lại nổi máu giang hồ. Ngay lúc đi chơi, anh ấy cũng "nghía" mấy cái ngân hàng rồi về nhà đêm đêm thảo kế hoạch hành động. Tôi ghét "thế giới ngầm", cũng không thích "nghề nghiệp" của anh ấy, nhất là những vụ cướp có vũ trang. Tôi từng làm mình làm mẩy dữ dội nhưng anh ấy vẫn chứng nào tật nấy".

Năm 1981, cảnh sát vào tận nhà hốt cả gia đình - gồm mẹ của Nadine, con riêng 7 tuổi, Michel và Nadine lúc đó sắp sanh. Dù vậy, Michel và Nadine vẫn làm đám cưới ngày 27-5-1982 trong nhà tù ở Fresne. Quà cưới của thẩm phán Humetz là trả tự do cho Nadine.

Nadine trở lại với nghề thư ký đánh máy. Sau nhiều lần thăm chồng trong tù, không muốn hắn chết lần chết mòn trong xà-lim, Nadine quyết định giải cứu Michel. Cả hai nhất trí sẽ dùng trực thăng làm phương tiện cướp tù.

 

Năm 1983, Nadine bắt đầu học lái trực thăng Alouette với giá 2.000 quan/giờ. Anh trai của Nadine vùa ra tù sẵn sàng hỗ trợ em gái nhưng chẳng may chết cháy trong một vụ cướp có vũ trang. Nadine khủng hoảng tinh thần thực sự. "Lúc đó, tôi và mẹ phải nuôi 2 đứa con của Gilles và 2 đứa con của tôi. Đêm nào tôi cũng thấy ác mộng chết cháy trong buồng lái nhưng không từ bỏ ý định ban đầu" - Nadine kể.

Mùa hè năm 1985, Nadine thi lấy bằng lái trực thăng tại Annecy. Trước khi hành động 24 giờ, Nadine nhờ phát trên đài phát thanh nội bộ nhà tù tin nhắn mã hóa: "Tình yêu chắp cánh".

Ngày 26-5-1986, Nadine mặc quần áo bay, lái chiếc trực thăng thuê của học viện quân sự Saint-Cyr bay vòng quanh Paris, đậu lơ lửng trên nóc nhà tù mà Michel đang nấp. Tánh Nadine dễ xúc động nhưng lúc đó lại "không run cũng không hồi hộp". Khi chồng đu càng máy bay, Nadine lái thẳng tới sân một trường đại học ở gần đó đáp xuống. Cả hai chạy tới một chiếc xe hơi đậu sẵn rồi chạy trốn ở Dordogne. 4 tháng sau đó là khoảng thời gian hạnh phúc nhất của đôi tình nhân. 


Một lần là quá đủ

Năm 1982, Nadine lại có bầu rồi sinh con trong tù. Ra tù sau 16 tháng giam cầm, Nadine sống trong bức bách, làm quần quật 8 giờ/ngày, nuôi dưỡng 3 đứa con thơ, cuối tuần lái xe hàng trăm cây số đến thăm chồng. Nadine cương quyết nói không khi chồng yêu cầu tổ chức vượt ngục lần nữa: "Em muốn nuôi con đàng hoàng, nếu anh muốn tự do thì hãy đi bằng cửa chính". Michel trách Nadine muốn chôn sống hắn trong tù. Michel vòi tiền để tổ chức vượt ngục nữa nhưng Nadine từ chối, thế là hắn cắt đứt quan hệ. Michel lấy vợ lần thứ hai là Jamine. Năm 1993, Jamine cũng định giải cứu hắn bằng trực thăng nhưng bất thành.

 

Năm 1989, Nadine xuất bản tự truyện "La Fille de l’Air". 3 năm sau, một bộ phim cùng tên ra đời. Cả hai tác phẩm đem về cho Nadine 400.000 quan. Để làm gương cho con, Nadine tiếp tục học văn hóa, lấy bằng cử nhân mỹ thuật vào năm 2001.

Nên đọc
Theo Người lao động
 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo