Vợ chồng tôi đến với nhau từ thời tay trắng, phải chia nhau từng gói mì tôm hay chia đôi ổ bánh mì. 15 năm trước, chồng tôi mới lập công ty với một vài người bạn thân, bao nhiêu tiền bạc đổ vào công ty ấy.
Bên cạnh nhà tôi có bác hàng xóm tên Lụa. Bác ấy có 2 người con và họ đều làm xa nhà, mỗi năm về thăm mẹ già được một lần. Vài lần các con của bác ấy muốn đưa bác lên thành phố nhưng không được.
Em chồng tôi tên Nhân, là người phụ nữ độc lập về kinh tế, năng động, trẻ trung, mỗi tháng kiếm được hơn 20 triệu. Em ấy có thể chi tiền triệu để mua túi xách, quần áo.
Sau khi tôi sinh con, chồng chán ghét vợ và thường xuyên mắng mỏ thậm chí còn đánh đập tôi nữa. Không chịu nổi người chồng vũ phu, tôi quyết định ly hôn, giải thoát cho cuộc hôn nhân bế tắc.
Bán anh em xa mua láng giềng gần cũng không phải là sai đâu các bác ạ. Chỉ là thời đại này không nhất thiết phải mua bán gì, chỉ cần cố gắng chọn cái chỗ nào hàng xóm bớt quái thai đi một chút là được.