Tin tức - Sự kiện

Cô bé 12 năm chống chọi lại bệnh máu trắng

Suốt 12 năm qua, vợ chồng anh Tám và chị Thúy cùng con gái đồng hành chống lại căn bệnh máu trắng.

Em Vi Thị Thiệp bị bệnh thiếu máu huyết tán từ khi mới 6 tuổi.
Em Vi Thị Thiệp bị bệnh thiếu máu huyết tán từ khi mới 6 tuổi.

Người đàn ông dân tộc Thái ấy chỉ có một mong muốn duy nhất là có được một số tiền đủ để làm phẫu thuật cho con để có thể kéo dài thêm cuộc sống và không còn phải thường xuyên đi truyền máu, hay chịu đựng căn bệnh hành hạ.
18 tuổi nhìn như 13  -14 tuổi
Đến với gia đình anh Vi Văn Tám và chị Vi Thị Thúy (ở bản Chiềng Xầy, xã Trung Hạ, huyện Quan Sơn, tỉnh Thanh Hóa) vào một chiều mưa mùa đông, chúng tôi không khỏi xót xa trước tình cảnh của gia đình. Trong căn nhà ở dột nát, tạm bợ cuối bản, trong cái lạnh cắt da, cắt thịt, ngồi tiếp chuyện chúng tôi nhưng anh Tám và Thiệp (SN 1998 - con gái anh Tám) chỉ mặc một manh áo mỏng.
Anh Tám cho biết, cái nghèo cứ bủa vây gia đình anh suốt 9 năm qua và càng nghèo thêm khi Thiệp mắc phải căn bệnh thiếu máu huyết tán từ khi 6 tuổi. Cả nhà 4 miệng ăn nhưng chỉ dựa vào một sào ruộng trồng lúa và một sào nương rẫy trồng sắn cùng mấy con gà. Tuy anh Tám có lương của y tá bản nhưng chẳng được là bao.
Ngày Thiệp ra đời, cả anh và chị đều rất hạnh phúc. Nhưng khi Thiệp lên 6 tuổi trở nên yếu ớt, hay ốm, vàng da và hay xuất hiện tình trạng choáng váng. Đi khám tại Bệnh viện Đa khoa huyện Quan Sơn, các bác sĩ cho biết Thiệp bị thiếu máu nặng và yêu cầu gia đình chuyển lên Bệnh viện Đa khoa tỉnh Thanh Hóa. Tại đây, bác sĩ đã chẩn đoán Thiệp bị bệnh thiếu máu huyết tán nên cứ 3 tháng, gia đình phải đưa Thiệp đến viện để truyền máu.
Từ ngày mắc bệnh, Thiệp rất yếu và không thể làm việc nặng. Đi học, Thiệp cũng không thể chạy nhảy, vận động mạnh như các bạn cùng trang lứa. Trong một năm học, Thiệp phải nghỉ nhiều lần để đi truyền máu tại Bệnh viện Đa khoa tỉnh Thanh Hóa hay ra Bệnh viện Bạch Mai (Hà Nội). Vì vậy, đến năm lớp 9 thì Thiệp phải nghỉ học ở nhà. Dù đã 18 tuổi nhưng thân hình Thiệp chỉ như cô bé 13-14 tuổi, da nhợt nhạt, cơ thể gầy rộc.

Anh Tám và Thiệp ngồi tiếp chuyện PV với manh áo mỏng manh trong một buổi chiều đông lạnh giá.
Anh Tám và Thiệp ngồi tiếp chuyện PV với manh áo mỏng manh trong một buổi chiều đông lạnh giá.

Hành trình chữa bệnh
Kể cho chúng tôi nghe về hành trình 12 năm qua, anh Tám cho biết: “Ngày con mới mắc bệnh, gia đình chẳng có tiền để cho con đi viện. Vay mượn mãi được chút tiền cho con đến bệnh viện khám thì bác sĩ nói cháu bị thiếu máu huyết tán hay còn gọi là máu trắng, cứ 3 tháng phải đi truyền máu một lần. Cứ đến định kỳ 3 tháng là tôi cùng vợ phải đi vay mượn khắp anh em, hàng xóm rồi còn vay cả ngân hàng để đưa con ra Bệnh viện Bạch Mai truyền máu. Mỗi lần đi cũng mất một tuần. Chi phí mỗi lần phải mất 5-6 triệu đồng nên hai bố con chẳng dám ăn, chẳng dám tiêu, phải đem theo cơm nắm. Con bé yếu lắm, mỗi lần đi xa thế này người lại mềm oặt. Cũng có nhiều khi không lo đủ tiền để ra Hà Nội, tôi đành đưa con lên Bệnh viện Đa khoa tỉnh Thanh Hóa. Cũng may còn có thẻ BHYT của hộ nghèo được Nhà nước phát cho nên cũng tiết kiệm thêm được một ít. Còn lúc nào mà không thể mượn được tiền đành để cháu ở nhà. Mỗi khi không được truyền máu, trông cháu khó chịu, ốm yếu, không ăn uống lại hay choáng váng, tôi xót lắm nhưng chỉ biết bất lực. Hành trình ấy cứ lặp đi lặp lại suốt 12 năm rồi”.
Anh Tám kể, lần truyền máu gần đây nhất của Thiệp là từ tháng 10/2015 tại Bệnh viện Đa khoa tỉnh Thanh Hóa và hiện đã tới kỳ đi truyền máu nhưng chưa mượn được tiền nên gia đình đành đợi qua Tết. Đã cùng con đồng hành suốt 12 năm qua trên con đường chữa bệnh, anh Tám như già hơn so với cái tuổi 42. Người đàn ông dân tộc Thái ấy chỉ có một mong muốn duy nhất là có được một số tiền đủ để làm phẫu thuật cho con, để con có thể kéo dài thêm cuộc sống và không còn phải thường xuyên đi truyền máu hay chịu đựng căn bệnh hành hạ.

Trao đổi với chúng tôi, anh Vi Văn Thái – Bí thư Đoàn Thanh niên xã Trung Hạ cho biết: “Gia đình anh Tám thuộc diện hộ nghèo đã lâu trong nhà chẳng có đồ gì đáng giá. Từ ngày em Thiệp mắc bệnh lại càng thêm khổ. Phòng TB&XH huyện hỗ trợ cho gia đình 300.000 đồng/tháng nhưng cũng không giúp được gì nhiều. Xã và bà con ở đây nghèo chẳng có tiền giúp gia đình nên ngày lễ Tết cũng chỉ có một phần quà đến thăm hỏi, động viên anh chị thôi. Nay đứa con út của anh chị còn đi học lớp 10 dưới thị trấn, không biết gia đình còn có thể trụ vững được không nữa?”.
Được biết, anh Tám cũng bị mắc bệnh hiểm nghèo là rối loạn sinh thiết mỡ đã phẫu thuật hai lần nhưng vẫn chưa khỏi. Con gái bị bệnh máu trắng khiến gánh nặng trên vai anh càng lớn. Hiện gia đình anh đã vay ngân hàng và mọi người số tiền lên tới 35 triệu đồng. Gia đình anh Tám rất cần những tấm lòng hảo tâm để phần nào bớt đi gánh nặng giúp gia đình anh đón một cái Tết gần kề sáng sủa hơn.

Nên đọc
Theo Báo Gia đình & Xã hội
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo