Tin tức - Sự kiện

Cuộc đời nghiệt ngã của cô bé 10 tuổi mắc bệnh "chân voi"

Từ lúc cất tiếng khóc chào đời, căn bệnh nghiệt ngã đã đeo bám bé Nguyễn Thị Loan (ngụ thôn Tân Thành, xã Tân Văn, huyện Lâm Hà, tỉnh Lâm Đồng). 10 tuổi, cô bé phải chung sống với cái "chân voi" sần sùi, đau đớn.

Cơ cực một số phận
Loan nằm đó trên giường bệnh, khuôn mặt đau đớn, đôi chân sưng vù, lở loét, thỉnh thoảng mỗi lúc giảm cơn đau, cô bé lấy vội mấy cuốn vở học tập mang theo nằm tự học. Mấy năm nay, dường như những nhịp sống sinh hoạt: từ nhà đến giường bệnh - phẫu thuật trở thành một chu kỳ bám riết cô bé sinh ra ở vùng đất đỏ bazan tỉnh Lâm Đồng.

Trò chuyện cùng PV, chị Nguyễn Thị Tám (mẹ của Loan) đôi mắt thâm quầng, mệt mỏi vì bao đêm thức trắng chăm con, giọng chị trầm buồn khi kể về số phận nghiệt ngã của con gái. Chị bảo, từ lúc sinh ra Loan đã phải hứng chịu những cơn bạo bệnh. Chào đời được khoảng 20 ngày, chân trái của con tự dưng sưng to. Ban đầu, gia đình nghĩ là bình thường. Thế nhưng, vết sưng càng ngày càng lớn khiến vợ chồng chị lo lắng đem con xuống bệnh viện tỉnh Lâm Đồng thăm khám.

Đôi mắt to tròn và hồn nhiên của bé Loan khiến bất kì ai cũng phải chạnh lòng khi đối mặt.
Đôi mắt to tròn và hồn nhiên của bé Loan khiến bất kì ai cũng phải chạnh lòng khi đối mặt.

Bàn chân của Loan đã phải tháo khớp 4 ngón .
Bàn chân của Loan đã phải tháo khớp 4 ngón .

Tại đây, các bác sĩ kết luận bé bị nhiễm trùng. Qua theo dõi và điều trị theo phác đồ bệnh án của bệnh viện, tình hình sức khỏe của Loan vẫn không có dấu hiệu thuyên giảm. Đến khi hội chẩn lại, các bác sĩ khẳng định Loan bị mắc phải căn bệnh “lạ” và khuyên gia đình con xuống bệnh viện Nhi Đồng 1 (TP.HCM).

Gia đình chị Tám không ngờ, số phận của con gái lại bám riết với bệnh viện và căn bệnh quái ác vẫn không chịu buông tha Loan. Bởi, khi chẩn đoán, các bác sĩ kết luận Loan bị bệnh “Loạn sản mô”- một căn bệnh hiếm gặp tại Việt Nam và trên thế giới. Vì vậy, bệnh viện khuyên gia đình để bé nằm tại khoa Bỏng trong khoảng 3 năm nhằm theo dõi tình hình.

Qua 4 lần các bác sĩ phẫu thuật, vết sưng chân trái của Loan có dấu hiệu tạm ổn khiến người mẹ thắp lên hy vọng. Vậy nhưng, chỉ trong khoảng thời gian ngắn, cả chân trái của Loan lại sưng tấy trở lại. Vết sưng cũ lần sau to hơn lần trước, cộng thêm dấu vết phẫu thuật chưa lành sẹo, làm cho bất cứ ai nhìn thấy chân của cô bé đều phải rùng mình, ái ngại.

Bệnh viện Nhi Đồng 1 bó tay trước căn bệnh nan y của Loan. Sau đó, gia đình đưa Loan sang Bệnh viện Ung bướu TP.HCM, với hy vọng các bác sĩ ở đây sẽ tìm ra gốc rễ căn bệnh của con gái. Tuy nhiên, qua hai năm điều trị, tình hình sức khỏe của Loan vẫn không được cải thiện.
Một lần nữa, người mẹ trẻ rơi vào tình trạng hoảng loạn tinh thần. Với hy vọng “còn nước còn tát”, chị Tám quyết tâm dồn toàn bộ tiền bạc, sức lực đưa Loan sang bệnh viện Chấn thương chỉnh hình TP.HCM chữa trị. Điệp khúc phẫu thuật 2 năm 3 lần tại đây đủ để nói lên sự đau đớn tột cùng của cô bé cũng như người thân.

 

Vào năm 2012, khi bé Loan được 8 tuổi, một tổ chức từ thiện cũng đã đưa bé sang Đài Loan phẫu thuật tháo khớp 4 ngón chân. Những tưởng chuyến đi này sẽ giúp bé sớm thoát khỏi sự hành hạ của căn bệnh quái ác nhưng ngược lại, chân bé bị hoại tử nặng, Loan không thể tự đi lại, vệ sinh cá nhân được nữa.

Những vết sẹo to đậm, chằng chịt bên chân trái là do phải lấy da để đắp trong những lần phẫu thuật.
Những vết sẹo to đậm, chằng chịt bên chân trái là do phải lấy da để đắp trong những lần phẫu thuật.

Mong một ngày được “sống”
Từ khi con gái mắc bệnh lạ, hoàn cảnh gia đình chị Tám cũng rơi vào cảnh khốn cùng. Chị vốn không nghề nghiệp, bám dựa nghề nông với thu nhập bấp bênh. Mọi chi tiêu sinh hoạt, tiền thuốc men lo cho Loan và hai người con khác đều trông cậy vào nguồn thu nhập phụ hồ của chồng chị. 10 năm nay, gánh nặng kinh tế trút lên vai người chồng.

Chị kể, khi Loan nằm viện, chỉ có mình chị khăn gói đồ đạc ngược phố chăm sóc con. Ở nhà, từ việc chăm lo ruộng đồng, đến chăm sóc anh trai (14 tuổi) và em gái (8 tuổi) của Loan đều do chồng chị đảm nhiệm. Đôi lúc nghĩ cảnh cơ hàn, chị tuyệt vọng và ôm mặt khóc thầm, trách phận mình và con gái quá hẩm hiu, bất hạnh.

Những lúc ấy, dù cố nén cảm xúc nhưng chị cũng không thể giấu được đôi mắt đỏ hoe trước mặt con gái. Nhìn mẹ, Loan động viên: “Con thương mẹ nhiều lắm! Con muốn chân bớt sưng tấy để tự đi lại, để mẹ không phải vất vả bế con đi học hay tắm rửa hàng ngày”. Câu nói đó của con như tiếp thêm nghị lực sống để chị vững tin hơn vào phép nhiệm màu, hy vọng một ngày nào đó Loan sẽ có đôi chân bình thường như bao người khác. Và trong câu chuyện cổ tích chưa bao giờ thành hiện thực nói trên, chị Tám rưng rưng lệ: “Giá như bàn chân của tôi có thể thay thế được cho con gái thì dù có đau đớn để cỡ nào, tôi cũng cam chịu”.
Một điều đáng khâm phục ở Loan chính là tinh thần ham học. Dù đau đớn thể xác, không thể tự một mình đi bộ đến trường nhưng cô bé vẫn tha thiết cầu xin cha mẹ được cắp sách đến trường theo bạn bè. Chiều theo ý con, chị đến xin nhà trường cho con được vào lớp. Cứ thế, từ khi 6 tuổi, sau mỗi lần phẫu thuật xong, Loan lại nằng nặc đòi mẹ đưa về quê để đi học. 
Loan học rất giỏi, hầu như các thầy cô dạy em đều thừa nhận tố chất thông minh của cô bé. Trong 4 năm Tiểu học, em đều đạt học sinh giỏi, xuất sắc. Ngay cả khi đang chuẩn bị thực hiện ca phẫu thuật lần thứ 10 tại Bệnh viện Nhi Đồng 2 (TP.HCM), Loan vẫn không quên mang theo sách vở, tranh thủ học thêm. 
Loan hồn nhiên: “Em muốn được đi học để sau này có điều kiện lo lắng cho cha mẹ. Vì em, mẹ đã khổ quá nhiều rồi. Giá như, trên đời này có bà Tiên như truyện cổ tích, em không ước mong cho riêng mình điều gì, mà chỉ cầu xin cha mẹ em nước mắt đừng rơi vì gánh nặng bệnh tật của em. Và em cầu xin anh trai và em gái ở quê sẽ không phải ăn rau trừ bữa để cha mẹ có tiền lo cho em trị bệnh…”.

 

Chị Tám phải bỏ hết công việc để chăm cho đứa con gái bé nhỏ của mình.
Chị Tám phải bỏ hết công việc để chăm cho đứa con gái bé nhỏ của mình.

Dù phải chịu nhiều đau đớn nhưng bé Loan rất ham học.
Dù phải chịu nhiều đau đớn nhưng bé Loan rất ham học.

Ước mơ nhỏ nhoi của cô bé Loan vẫn còn xa tầm với. Chúng tôi chỉ biết, hiện tại, người mẹ và cô bé bệnh tật với căn bệnh “lạ” đang phải đối diện với nỗi tuyệt vọng. Rồi đây, khi tất cả những tài sản giá trị nhất của gia đình đã lần lượt “đội nón ra đi”, nợ nần chồng chất, và căn nhà hiện tại ở quê có khi phải rao bán để trả nợ, chưa biết số phận của Loan và cả gia đình sẽ trôi dạt về đâu…

Trước lúc chia tay 2 mẹ con Loan, chúng tôi vẫn chỉ biết động viên em và mẹ hãy vững tin, vì một ngày nào đó phép nhiệm màu từ các nhà hảo tâm sẽ giúp đỡ bé vượt qua nghiệt ngã của cuộc đời.

Theo báo Tri thức trẻ
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo