Hoàn cảnh đáng thương của 3 “thiên thần nhỏ” mồ côi
Tử vong trên đường “kiếm sữa” nuôi con
Đã hơn một tuần trôi qua, nhưng câu chuyện về vụ tai nạn giao thông cướp đi sinh mạng của vợ chồng anh Nguyễn Ngọc Phú (SN 1985) và chị Đặng Thị Lợi (SN 1987, trú tại thôn Hộ Vệ, xã Hộ Vệ, huyện Tiên Du, tỉnh Bắc Ninh) vẫn khiến bao người rơi lệ. Trong ngôi nhà nhỏ nằm lọt thỏm cuối con ngõ sâu hun hút, vẫn còn nguyên mùi hăng của vôi vữa, chúng tôi bắt gặp hình ảnh của một người phụ nữ với khuôn mặt khắc khổ, khóe mắt chi chít vết chân chim đang dỗ dành 3 đứa trẻ nhỏ đẹp như “thiên thần”. Người phụ nữ đó là bà Nguyễn Thị Minh (59 tuổi, mẹ đẻ anh Phú).
Gợi nhắc lại câu chuyện đau buồn, bà Minh bật khóc. Nước mắt cứ thế tuôn trào từ đôi mắt đỏ hoe. Giọng nghẹn ngào, bà Minh nhớ lại: “Sáng 1/3, vợ chồng Phú dậy từ rất sớm để lo bữa sáng cho các con. Sợ buổi trưa về muộn, Lợi còn cẩn thận cho đứa con nhỏ 5 tháng tuổi bú bù. Cho 3 đứa con nhỏ dùng xong bữa sáng, vợ chồng lại vội vàng, hớt hải chở nhau trên chiếc xe máy cũ kĩ bảo rằng về nhà ngoại bên tận tỉnh Hưng Yên có chút chuyện. Ở nhà khi đó chỉ còn lại 4 bà cháu và cụ Trần Thị Mùi (104 tuổi, bà nội anh Phú) tự trông nhau”.
Gần 12h trưa cùng ngày, cơm nước đã dọn sẵn sàng nhưng vẫn không thấy vợ chồng anh Phú trở về. Nóng lòng, bà Minh vội dùng điện thoại di động gọi vào số máy của vợ chồng con trai, nhưng không thể liên lạc được. Ngồi cạnh đó, anh Nguyễn Ngọc Quý (anh trai anh Phú) đôi mắt lặng buồn chia sẻ, trưa hôm xảy ra vụ tai nạn, anh Quý đang ăn nốt bát cơm để buổi chiều đi làm thì bất ngờ nhận được điện thoại thông báo của người dân việc vợ chồng Phú bị xe tải cán chết trên đoạn đường Ỷ Lan (xã Dương Xá, huyện Gia Lâm, Hà Nội). Nhận được tin báo, anh Quý như rụng rời chân tay, hai mắt bỗng tối sầm. Sau một phút trấn tĩnh, anh gọi điện cho một người anh họ thông báo vụ việc, rồi vội tìm tới hiện trường xem sự thể thế nào. Trên đường đi, anh Quý luôn mong rằng tin vừa nhận được chỉ là sự nhầm lẫn. Tuy nhiên, khi đến nơi, đập vào mắt anh Quý là hình ảnh người em trai, em dâu đã nằm bất động dưới lòng đường, cơ quan chức năng đang bảo vệ hiện trường. Chiếc xe máy của vợ chồng anh Phú khi đó bị chiếc xe tải gây tai nạn nghiền nát.
“Thời điểm xảy ra vụ tai nạn, vợ chồng Phú đang trên đường xuống quê ngoại hái ít rau muống để bán kiếm ít tiền mua sữa cho các con...”, giọng anh Quý như nghẹn lại, không nói nên lời.
Bố mẹ cháu đi đâu lâu thế?
Anh Phú, chị Lợi nên duyên vợ chồng vào năm 2008. Một năm sau ngày cưới, chị Lợi sinh con gái đầu lòng. Kinh tế gia đình khi đó thuộc diện đặc biệt khó khăn. Có thời điểm, gia đình đã lâm vào tình cảnh chưa ăn bữa sáng đã lo bữa chiều. Nhưng vượt lên trên tất cả, vợ chồng anh Phú luôn yêu thương, đùm bọc, chia sẻ những vui buồn cùng nhau. Nhìn con cái hạnh phúc, gia đình hai bên nội ngoại cũng yên lòng. Sau nhiều năm làm ăn, tích cóp, vợ chồng anh Phú đã quyết tâm vay mượn thêm để sửa sang lại ngôi nhà của gia đình trước đó bị xuống cấp trầm trọng. Nhìn thành quả mà vợ chồng anh Phú làm được, hàng xóm láng giềng ai cũng mừng cho anh chị.
Ngôi nhà nhỏ của gia đình anh Phú lúc nào cũng tràn ngập tiếng cười. Những đứa con đẹp tựa “thiên thần” chính là nguồn động lực lớn lao, thứ tài sản vô giá giúp anh chị vượt qua mọi khó khăn, vất vả trong cuộc sống. Bản thân vợ chồng anh Phú vốn sức khỏe yếu, nên khi làm hồ sơ xin việc vào các công ty gần nhà đều không được tiếp nhận. Không nản chí, anh Phú, chị Lợi kiên trì bám đất, bám làng với lý tưởng cuộc sống rồi sẽ dần đi vào ổn định. Con cái rồi sẽ khôn lớn trưởng thành. Tuy nhiên, những dự định tốt đẹp mà cặp vợ chồng trẻ vạch ra cho tương lai đã bị đứt gãy giữa chừng khi vụ tai nạn giao thông thảm khốc bất ngờ ập tới.
Nhìn di ảnh bố mẹ trên bàn thờ, đứa con thứ hai 4 tuổi của vợ chồng anh Phú với nét mặt hồn nhiên, vẫn quay sang hỏi bà nội: “Bố mẹ cháu đi đâu lâu thế, chưa về hả bà?”. Câu hỏi hồn nhiên của đứa trẻ khiến cho những người chứng kiến đều cảm thấy nhói lòng, xót xa. Có lẽ các cháu còn quá nhỏ để nhận thức được rằng, tai họa vừa ập đến với gia đình. Bố mẹ các cháu sẽ vĩnh viễn chẳng bao giờ có thể trở lại được nữa.
Trong khi đó, con gái út mới 5 tháng tuổi của anh chị gào khóc vì đói sữa đang được bà Minh dỗ dành. Nhìn cháu đói sữa mà bà không khỏi xót xa. Mấy hôm rồi tai nạn, bà Minh đã phải bế cháu qua nhà hàng xóm xin ít sữa của một sản phụ. Về đến nhà, bà lại dùng chiếc áo cũ của mẹ cháu hay mặc để ủ cho cháu yên giấc ngủ.
Được biết, sau khi vụ tai nạn ập đến với gia đình, chính quyền địa phương cũng đã có những sự hỗ trợ kịp thời nhằm giúp gia đình sớm ổn định cuộc sống.
End of content
Không có tin nào tiếp theo