Người cha cạn tiền, cạn nước mắt chăm con bị bỏng xăng toàn thân
Những người chúng tôi muốn nói đến là bố con anh Goảng Chử Phà (35 tuổi) và cháu Goảng Diu Phủ (14 tuổi) sống tại thôn Lao Chải (xã Tả Gia Khâu, huyện Mường Khương, tỉnh Lào Cai). Vào một buổi chiều tối ngày cuối hè, chúng tôi đến gặp em Goảng Diu Phủ tại Viện bỏng Quốc gia. Đập vào mắt chúng tôi là hình ảnh em Phủ đang nằm trên giường bệnh với những vết bỏng khắp người. Lâu lâu, tiếng thất thanh của Phủ gọi bố kêu đau, ngứa... lại vang lên khiến chúng tôi không khỏi chạnh lòng.
Năm nay lên 14 tuổi nhưng trông Phủ gầy và nhỏ hơn so với lứa tuổi của mình, nhìn nước da xanh xao, khuôn mặt buồn rầu, đôi lúc nhăn nhó rất dễ nhận thấy những vết thương trên người khiến em đau đớn, khó chịu vô cùng.
Ngồi cạnh bên, anh Goảng Chử Phà (bố của Phủ) với bộ quần áo màu sẫm trông khá cũ, khuôn mặt hốc hác lộ rõ sự lo lắng và buồn rầu.
Anh Phà kể lại: Vào khoảng 12h trưa ngày 14/5, anh dùng chai xăng còn thừa sau khi mua về đổ xe máy để nhóm lửa. Trong lúc đang lọ mọ trong bếp, không may xăng dính vào bàn tay anh khiến lửa bốc lên. Quá hoảng hốt, anh Phà liền kêu cứu thì em Phủ đang rửa bát ở bên ngoài chạy vào để giúp bố. Nhưng do không để ý, anh hất tay về phía con thì đúng chỗ để chai xăng nên xăng tạt hết vào người em Phủ, rồi lửa bén vào bốc cháy khắp người Phủ.
Không còn cách nào khác, anh đành phải lấy nước giội lên người cháu để dập lửa. Sau khi dập xong lửa, anh cho con đi cấp cứu ở bệnh viện huyện nhưng do bệnh tình quá nặng, phía bệnh viện huyện đã phải chuyển cháu lên bệnh viện tỉnh. Tại đây, sau khi các y, bác sĩ thăm khám cũng chẩn đoán tình trạng của con anh Phà quá nặng. Em Phủ phải chuyển lên Viện bỏng Quốc gia để điều trị.
"Sự việc xảy ra đều ngoài mong muốn, không ai muốn con mình ra nông nỗi này cả. Giờ đây mỗi khi nhìn đến con, mỗi khi thấy con kêu đau tôi thấy lòng đau quặn, nhiều lúc nước mắt cứ thế mà chảy. Tôi có lỗi với nó lắm", anh Phà ngậm ngùi phân trần. "Cuộc sống hàng ngày khó khăn, thiếu thốn đủ đường, giờ không may sa vào cảnh này khiến cuộc sống của 4 cha con bị đảo lộn. Tài sản quý giá nhất của gia đình là con bò đã bán đi để chữa trị cho Phủ, bằng mọi giá cũng phải cứu chữa được cho con", anh Phà cho hay.
Khi được hỏi về mẹ cháu, anh Phà nghẹn ngào cho biết, anh và chị Lũ Thính Phứng lấy nhau và có ba người con (hai trai, một gái). Cuộc sống gia đình thiếu thốn nhưng rất hạnh phúc. Đến năm 2012, người vợ chê anh nghèo đã bỏ nhà cửa, con cái đi làm ăn. Kể từ ngày đó, người vợ - người mẹ không gọi điện hay có bất cứ một liên lạc gì với bố con anh Phà cả. "Một mình tôi phải chăm lo ba người con, lo cho chúng ăn học. Do không có tiền ăn học nên thằng con trai đầu đã phải nghỉ học giữa chừng", anh Phà nói.
Mặc dù nhắc đến mẹ, nhưng Phủ cũng không có một phản ứng gì cả. Dường như Phủ đã quên đi người mẹ vô tâm một cách nhanh chóng. Cậu bé nói không nhớ mẹ. "Con chỉ đau, giờ muốn mau khỏi bệnh và đi được thôi. Con thương bố lắm", Phủ nghẹn ngào.
Nghe con trai nói, anh Phà không cầm được nước mắt. Vừa lau nước mắt anh Phà vừa nói: "Nhiều lúc nằm nghĩ thương cho mấy đứa con, tuổi còn nhỏ mà đã phải xa mẹ, lại sống trong cảnh thiếu thốn... nhưng vì số phận, do nghèo khó, mình bất lực nên người ta chê mình nghèo bỏ đi cũng đành phải chấp nhận".
Trời cũng bắt đầu tối, chúng tôi nói lời chia tay bố con anh Phà để ra về. Khu điều trị của em Phủ càng về tối càng vắng vẻ và yên tĩnh. Hình ảnh người cha ngồi ở góc giường nhìn con, lâu lâu lại sờ tay vào vết thương của con trai mình khiến chúng tôi không cầm được nước mắt.
End of content
Không có tin nào tiếp theo