Chắp cánh ước mơ cho nữ sinh “tay xách cặp, tay bế em” đến trường ở Nghệ An
Cuộc sống của người phụ nữ đứng sau đế chế vắc-xin lớn nhất thế giới: Doanh nhân xinh đẹp đa tài, người mẹ đảm đang dạy con cực nghiêm khắc / Về gặp mẹ chồng lần cuối, bà dúi vào tay tôi 5 triệu rồi qua đời mà tôi phải vội vã bỏ đi, không dám ở lại chịu tang
Sinh ra không biết mặt bố, mẹ bị tâm thần,Nguyễn Thị Hiền (14 tuổi, trú xã Thanh An, huyện Thanh Chương, Nghệ An), một mình chăm sóc em gái. Mỗi khi đến trường Hiền phải bế em đi cùng. Cảm thương trước hoàn cảnh, làng trẻ SOS đã đón hai chị em Hiền về chăm sóc, dạy dỗ. Ước mơ “có đủ sữa cho em, có cơm ăn, được yên tâm đi học” của Nguyễn Thị Hiền đã thành hiện thực. Niềm vui trẻ thơ đã trở lại trên gương mặt bớt đi nhiều lo toan của nữ sinh lớp 8 xứ Nghệ.
Hiền thay mẹ chăm sóc em gái
Tuổi thơ bất hạnh
Trung tuần tháng 3, tôi được một người bạn dẫn vào làng trẻ SOS gặp Hiền -cô gái gần 2 năm “tay xách cặp, tay bế em đến trường” đã lấy đi nước mắt của biết bao người dân Xứ Nghệ.
Hiền sinh ra không biết mặt cha. Mẹ thường xuyên bỏ nhà đi biền biệt. Hai chị em tự nuôi nhau, làm bạn với chó mèo trong căn nhà nhỏ chênh vênh bên sườn đồi. Đây cũng là ngôi nhà tình nghĩa do bà con, xóm giềng mỗi người ủng hộ một ít, dựng cho 3 mẹ con có chỗ che nắng, che mưa. Ước mơ của Hiền là có đủ gạo ăn, có sữa cho em uống và được học tiếp lên cấp 3.
Cách đây hơn hai tháng, người dân xã Thanh An vẫn thấy một cô bé nhỏ thó, đen nhẻm vai đeo cặp sách, hai tay ôm chặt em gái mới 14 tháng tuổi cuốc bộ đến trường. Đường từ nhà đến trường gần 5km qua một cánh đồng và mấy con dốc, thương Hiền, các bạn thường đợi và thay nhau chở hai chị em. Sau này, Hiền được một người hàng xóm thương tình cho chiếc xe đạp cũ để chở em tới trường.
Đến trường, Hiền gửi bé Sóc cho bà Bình (người bán bánh mỳ cạnh cổng trường- PV), rồi nhân lúc em ngủ “trốn” vào lớp. Bé Sóc thức giấc, không thấy chị đâu khóc nức nở. Bà Bình phải nhờ người vào trong trường gọi Hiền ra. Cứ thế, suốt gần 2 tháng, Hiền chưa có buổi học nào trọn vẹn. Lúc em chơi ngoan thì Hiền học được 2 – 3 tiết. Còn khi em khóc, Hiền lại phải bỏ dở tiết học để bế em.
Sau khi biết được hoàn cảnh của Hiền, giám đốc làng trẻ S0S đã đích thân lên tận Thanh Chương đón hai chị em về chăm sóc. Mặc dù về ngôi nhà mới hơn 2 tháng, được các mẹ ở làng trẻ SOS thương yêu nhưng bé Hiền vẫn luôn lo lắng cho mẹ và bà ngoại già yếu ở quê. Hiền bảo lâu lắm rồi em chưa gặp mẹ, không biết mẹ đang ở đâu, có khỏe và ăn đủ bữa không..?. Hiền cũng nhớ trường, nhớ thầy cô và cả những người hàng xóm tốt bụng đã cưu mang hai chị em suốt thời gian qua.
Mẹ Tạ Thị Tuyên (người trực tiếp chăm sóc hai chị em Hiền- PV) tâm sự, Hiền là người sống rất tình cảm, hiểu chuyện, lễ phép, ngoan ngoãn. Ngày mới vào ngôi nhà chung nhìn cháu gầy gò, tóc rối bời, đen nhẻm, trông già hơn các bạn cùng trang lứa. Khi nghe hoàn cảnh của hai chị em Hiền ai cũng thương, các mẹ đều mong muốn chăm sóc, bù đắp những thiếu thốn, vất vả mà bé em đã trải qua suốt những năm qua.
“Với các con, mẹ đều yêu thương và quan tâm, nhưng chị em Hiền mới vào nên sẽ được ưu tiên hơn. Tôi cũng nhắc các anh chị lớn trò chuyện, chia sẻ để bé Hiền có được một gia đình thực sự”, mẹ Tuyên chia sẻ.
Viết tiếp ước mơ trong ngôi nhà mới
Chia sẻ với PV, Ông Lê Bá Lương – Giám đốc Làng trẻ SOS Vinh (Nghệ An) cho hay, ấn tượng đầu tiên khi gặp cháu Hiền là cô bé ngoan, hiểu chuyện, nhanh nhẹn và tháo vát trước tuổi. Chỉ đến khi nhìn thấy ngôi nhà nhỏ nằm chênh vênh ở sườn đồi, xung quanh heo hút, nhà hàng xóm gần nhất cũng cách một quả đồi, tôi ứa nước mắt. Bất cứ người làm cha, làm mẹ nào cũng không thể nào yên tâm để con cái sống trong cảnh bất an như vậy. Nhất là 2 chị em gái. “Ngay tại thời điểm đó, tôi quyết định nhận và đón cả 2 chị em cháu Hiền về làng, không chậm trễ thêm ngày nào nữa”, ông Lương nhớ lại.
Hiền tìm được niềm vui mới ở làng trẻ SOS
Sau khi về làng trẻ SOS, Hiền tiếp tục cắp sách tới trường. Còn em gái Hiền đã có mẹ Tuyên chăm sóc và các anh chị thay nhau trông giúp. “Lúc mới xuống làng, Sóc chưa quen nên vẫn bám riết lấy chị. Nhưng giờ đây em đã theo mẹ Tuyên và chơi ngoan cùng anh chị nên em mới có thời gian ôn bài ở nhà. Tối đến, em mới đòi chị, chỉ khi em nằm bên cạnh Sóc mới chịu ngủ” Hiền cười nói.
Hiền bảo, trước kia mẹ thường xuyên vắng nhà, bà ngoại già yếu, mỗi ngày đến trường em phải mang Sóc đi cùng. Nhiều hôm Sóc quấy khóc không gửi được, em phải ngồi ở quán nước trước cổng trường trông em. Cứ vậy, suốt mấy tháng liền, em không có được buổi học nào trọn vẹn. Có lẽ vì thế mà khi xuống học ở ngôi trường mới lực học của em chưa được tốt như các bạn cùng lớp. Nhờ có mẹ Tuyên bên cạnh động viên, các anh, chị hỗ trợ giảng bài em mới theo kịp chương trình trên lớp.
“Về ngôi nhà mới ai cũng quan tâm, thương yêu khiến em thấy hạnh phúc vô cùng. Ở đây em thấy mình có một gia đình trọn vẹn có đủ ba, mẹ và các anh chị em. Tết vừa rồi là cái Tết em cảm thấy vui nhất, cả nhà quây quần nấu bánh chưng. Có lẽ trong giấc mơ em cũng chưa từng nghĩ có ngày mình cũng được đón một cái Tết sum vầy, đầm ấm như thế. Hai chị em con cảm ơn mọi người đã cưu mang, giúp đỡ. Em sẽ cố gắng học thật giỏi để sau này trở thành một cô giáo dạy Văn", Hiền cười nói.
Ngoài có gia đình mới, Hiền cũng nhận được sự quan tâm từ các nhà hảo tâm, lập sổ tiết kiệm làm “của để dành” cho em sau khi tròn 18 tuổi. Ước mơ đầy lo toan “có đủ sữa cho em, có cơm ăn, được đi học đầy đủ” của cô nữ sinh xứ Nghệ đã thành hiện thực. Nhưng điều em khao khát nhất, chính là có một gia đình có đủ đầy ba mẹ, anh chị em.
End of content
Không có tin nào tiếp theo