Câu chuyện pháp luật: Đường dẫn tới án chung thân của một "anh Chí"
An Giang: Bắt đối tượng đâm chết người vì ghen tuông / Giải mã tâm lý tội phạm: Tước đoạt mạng sống người khác do bị kích động và túng quẫn về tiền bạc
Câu nói dửng dưng của vợ: "tự đâm thì tự chịu" đã khiến kẻ đa nghi, cục súc như Hùng nổi máu điên. Cầm luôn con dao vừa tự đâm mình, Hùng ra tay sát hại người đã sinh cho anh ta 3 đứa con. Giờ đây, ngoài việc phải chấp hành bản án chung thân, Hùng còn phải chịu sự trừng phạt khác là không người thân thăm gặp.
Cứ đánh vợ lại… lu loa ăn vạ
Dường như 10 năm sống trong trại giam chưa cải tạo được cái tính chí Phèo cùn quấy của Hùng nên vừa bắt đầu cuộc trò chuyện với chúng tôi, anh ta đã vén áo "khoe" vết sẹo nơi ổ bụng. Hùng bảo: "vợ đâm tôi đấy, tôi nói nhiều rồi nhưng chẳng ai tin tôi". Hỏi anh cao đến mét tám thế này, lại to con nữa, chắc vợ anh phải có võ nhỉ. Hùng đáp lại tỉnh queo: "Vợ tôi chưa được 50 ký nhưng mà nó nhanh".
Phạm nhân Nguyễn Công Hùng.
Gương mặt khá đàn ông, Hùng vênh váo: "Lỗi không phải do tôi. Tôi đã cố níu kéo nhưng cô ấy một mực đòi ly hôn, điều đó chứng tỏ cô ấy ngoại tình". Hỏi còn lý do nào khác không, liệu có phải vì bị chồng đánh đập nhiều lần, Hùng phân bua: "Tại cô ấy đánh tôi lại ngoại tình nữa nên tôi mới cay".
Theo bản án, ngày 29-10-2009, do trước đó có cãi nhau với vợ nên lựa lúc con gái đi học, ở nhà chỉ còn hai vợ chồng, Hùng quyết định làm lành với vợ. Anh ta mon men sang giường vợ nằm với mục đích làm lành. Hùng ôm vợ và nịnh: "Thôi mẹ mày à. Cha nghĩ cha đã sai, mẹ cho cha xin lỗi nhé và đừng gửi đơn ly hôn làm gì mà khổ con cái và hàng xóm láng giềng người ta cười cho…".
Uất ức vì nhiều lần bị chồng đánh nên người phụ nữ ấy đã không cho Hùng một cơ hội. Chị đẩy Hùng ra rồi bỏ đi ra cửa. Bực tức, Hùng vùng dậy định đánh vợ nhưng rồi nghĩ thế nào, anh ta chạy ra bàn uống nước lấy con dao gọt hoa quả tự đâm vào bụng rồi hét lên: "Trời ơi. Vợ đâm tao".
Dường như đã quá quen với cái kiểu "ăn vạ" ấy của chồng nên chị vợ lạnh lùng bảo: "Mày đâm thì mày tự chịu, tao không biết…". Nghe vợ nói vậy, Hùng chạy ra chốt hết cửa ra vào nhà trên rồi chạy xuống bếp lấy con dao bầu lên tấn công vợ.
Vợ Hùng hốt hoảng bỏ chạy nhưng không kịp. Sau khi cướp đi mạng sống của người vợ bằng những nhát dao chí mạng, Hùng lấy một đoạn dây điện buộc lên xà gỗ trong nhà treo cổ tự sát nhưng được người dân phát hiện.
Hỏi ngoài lần cầm dao đâm vào bụng ra, có lần nào tương tự nữa không, Hùng cười cười gãi đầu: "duy nhất một lần tự cầm dao đâm vào người, còn những lần khác chỉ là kêu thôi".
Theo lời Hùng lý giải thì mỗi khi vợ chồng xảy ra bất hòa hoặc vì không được vợ đáp ứng chuyện giường chiếu là anh ta lại thượng cẳng chân, hạ cẳng tay với vợ. Vừa đánh vợ, Hùng vừa vác mồm lên loa cho cả thiên hạ biết rằng mình bị vợ ngược đãi.
Những câu nói đại loại như: "ối giời ôi vợ nó đánh tôi", "Làng nước ơi cứu tôi với, vợ nó vác cây đập tôi",…của Hùng thoạt đầu còn khiến dân làng chú ý nhưng mãi rồi người ta cũng quen với tính "Chí" của Hùng, chẳng ai đến can thiệp nữa.
Chị vợ thì xấu hổ nên mỗi khi Hùng giở chiêu "ăn vạ", chị chỉ biết nín nhịn chịu đòn mà nhường nhịn chồng cho yên cửa yên nhà. Thấy có hiệu quả, Hùng càng được đà lấn lướt, vì thế mà ngày càng trở nên vũ phu, bạo ngược. Ấy vậy nhưng, Hùng lại thanh minh với chúng tôi về việc đánh vợ của mình là do vợ không chung thủy.
"Tôi nhớ rõ hôm đó là ngày 13-5-2009. Sở dĩ tôi nhớ được ngày này là vì hôm đó con gái gọi điện thoại báo trâu chết. Tôi về mua cho vợ con trâu mới thì đến đêm bắt gặp nó ngoại tình", Hùng kể. Theo lời Hùng thì ngày 13-5-2009, anh ta đang ở công trình thì nhận được điện thoại của con gái nói rằng trâu chết. Hùng tạm ứng lương rồi tức tốc về nhà mua con trâu khác thế nhưng ngay tối hôm đó, khi Hùng đang uống rượu ở nhà bạn thì con gái Hùng chạy sang thông báo: "trâu bị mất".
"Tôi cuống cuồng buông bát và tá hỏa chạy đi tìm trâu. Khi lội qua một con suối, tôi không tin vào mắt mình khi phát hiện vợ đang nằm trong một cái chòi của người chăn vịt. Tôi hỏi vợ: "mày ra đây làm gì" thì cô ấy trả lời: "chăn trâu thì nằm đây cho mát". Uất ức nên tôi dã rút thắt lưng dạy cho vợ một bài học. Cô ấy không một lời van xin nhưng ngay đêm đó đã gọi điện cho hai đứa con ở Sài Gòn, bảo chúng về ngay với lý do bố mẹ ly hôn", Hùng kể lại.
Cũng theo lời Hùng thì sau hôm bị chồng đánh, vợ Hùng một mực đòi ly hôn nhưng gã không đồng ý với lý do các con đã lớn. Những ngày sau đó Hùng tìm đủ cách gây sự để đánh vợ với suy nghĩ đánh cho vợ sợ mà rút đơn ly dị nhưng người vợ cương quyết không chịu. Chị cho rằng mình không có lỗi mà phải chịu điều tiếng ngoại tình và những trận đòn roi vô lý từ chồng nên không thể chịu đựng được nữa.
Những tháng ngày đằng đẵng cô đơn
Đã chục năm trôi qua kể từ ngày Hùng gây nên trọng tội, điều khiến anh ta đau khổ nhất là kể từ ngày đó đến nay, Hùng chưa nhận được một lời thăm hỏi của ba đứa con. Lần gặp duy nhất giữa bốn bố con sau thời gian Hùng bị tạm giam là tại phiên tòa.
Cũng trong phiên tòa ấy, các con của Hùng chỉ nước mắt nhạt nhòa khóc thương mẹ. Chúng không một lời xin nhẹ tội cho bố còn cương quyết đề nghị tòa xử nghiêm, có bản án thích đáng người cha bạo ngược đã cướp đi chỗ dựa tinh thần của chúng. Đứng trước vành móng ngựa, Hùng chỉ biết cúi đầu, lắng nghe lời buộc tội của các con mình.
"Khi nghe các con kể tội mình, tôi không nghĩ rằng chúng nó vô ơn đến thế. Tôi đã phải lao động cật lực mới có tiền gửi về cho mẹ chúng nuôi chúng nó. Vậy mà khi đủ lông đủ cánh rồi, chúng nó lại cho rằng đòn roi mà tôi đưa ra là hành hạ", Hùng kể.
Theo lời Hùng kể thì anh ta sinh ra trong một gia đình đông anh em nên từ nhỏ đã rất thấm thía cái nghèo hèn, túng thiếu. Học hết cấp 2, Hùng nghỉ học ở nhà đi làm phu hồ và những ngày lang thang theo công trình xây dựng đã giúp Hùng chắt chiu được ít vốn liếng và kinh nghiệm sống. Năm 1985, Hùng lấy vợ là một cô gái cùng xã, cùng cảnh nhưng hơn Hùng 2 tuổi. Một năm sau ngày cưới, Hùng hạnh phúc đón nhận đứa con trai đầu lòng.
"Tôi có 3 đứa con tất cả nhưng đối với tôi đứa con thứ hai là đặc biệt hơn cả bởi cùng năm nó chào đời cũng là năm tôi trở thành thợ cả, thu nhập cũng vì thế mà cao hơn", Nguyễn Công Hùng nhớ lại.
Chồng là thợ chính, được chủ thầu kéo đi giao dịch mỗi khi nhận một công trình mới, người vợ ở nhà cũng tần tảo sớm hôm với mảnh ruộng, mảnh vườn nên kinh tế gia đình Hùng ngày càng khấm khá. Khi đứa con gái út chào đời, vợ chồng Hùng đã tạo dựng được một cơ ngơi khang trang với căn nhà 5 gian mái bằng kiên cố và một khu chuồng trại đủ để nuôi vài chục con lợn.
Các phạm nhân cải tạo tại trại giam Tân Lập. |
Hùng bảo nhiều hôm về nhà, nhìn cơ ngơi của mình rồi nghĩ lại thời gian đầu mới lấy vợ mà không khỏi toát mồ hôi. Ngày đó, cuộc sống vợ chồng Hùng thật cơ cực. Hùng suốt ngày lăn lộn nơi công trình, tay dao, tay vữa, miệt mài kiếm tiền còn vợ ở nhà đánh vật với hai thằng con trứng gà, trứng vịt và mảnh ruộng khoán.
Một, hai tháng trở về nhà, nhìn cảnh vợ con vất vả, Hùng lại nhủ lòng cố gắng hơn nữa. Ấy vậy mà khi cuộc sống đã nhàn nhã hơn thì vợ chồng Hùng lại xảy ra trục trặc. Hùng bảo có thể ngày đó anh ta đã không chịu hiểu cho vợ, thấy vợ hay né tránh mình những khi gần gũi nên tưởng là vợ có người đàn ông khác nên lạnh nhạt với chồng.
"Vì yêu cầu công việc, tôi thường xuyên phải theo những công trình xây dựng ở các tỉnh Quảng Bình, Quảng Trị, thậm chí vào tận Sài Sòn, có về nhà cũng là tranh thủ, ấy thế mà mỗi khi tôi muốn gần gũi, vợ thường né tránh. Ban đầu tôi nghĩ vợ ốm nhưng thái độ của cô ấy khiến tôi cảm giác cô ấy đã ngoại tình".
Cũng chỉ là đoán già đoán non vậy nên mỗi khi có dịp trở về Hùng lại trút những trận đòn thù lên đầu vợ. Anh ta không chỉ đánh vợ thậm tệ mà mỗi khi có ai đó hỏi thăm, Hùng lại chìa những vết thâm tím trên cánh tay, cẳng chân ra, khăng khăng bảo do bị vợ đánh. Thương con, không muốn thiên hạ chê cười, vợ Hùng cắn răng nín nhịn.
Cho tới khi bị chồng dùng thắt lưng đánh, một hai cho rằng nằm ở chòi vịt là tư tình với người khác rồi đem rêu rao khắp nơi thì chị đã không nín nhịn nữa. Người vợ bao năm bị chồng lấn lướt đã gọi điện bắt hai con trai đang làm thuê ở TP HCM về họp gia đình. Thế nhưng khi con cái đông đủ thì Hùng lại nhượng bộ để rồi biến cố đã xảy ra khi hai đứa con quay lại nơi làm việc.
"Từ ngày tôi lên Trại giam Tân Lập đến giờ cũng gần 10 năm rồi nhưng chưa đứa nào hỏi thăm tôi cả", Hùng kể.
Hùng bảo qua thông tin từ một bạn tù cùng quê mới biết các con đã vào Nam sinh sống nhưng chúng làm gì, ở đâu, đã đứa nào xây dựng gia đình rồi thì Hùng không nắm được.
"Tôi ở trong này, một lá thư chúng cũng không hỏi thăm thì nói gì tới chuyện thăm gặp, quà cáp", Hùng bộc bạch, khóe mắt ứa lệ. Dường như đến lúc này, phải đối mặt với sự cô đơn và ghẻ lạnh của người thân, Hùng mới nhận ra lỗi của mình. Tuy thế nhưng Hùng vẫn cố vớt vát rằng lỗi chính là tại vợ còn anh ta chỉ là vì "không kiềm chế được sự nóng tính".
Hùng khăng khăng bảo lưu quan điểm khiến chúng tôi có cảm nhận rằng anh ta đang cố né tránh, không dám đối diện với chính bản thân mình vì sợ.
End of content
Không có tin nào tiếp theo