Pháp luật

Câu chuyện pháp luật: Nỗi niềm kẻ sát hại vợ chỉ vì câu đùa của bạn nhậu

Bữa nhậu hôm đó cùng những câu đùa trong lúc say xỉn của đám bạn đã vô tình đẩy gia đình Hồ Hải Tiến (SN 1976, trú tại xã Hội Sơn, huyện Anh Sơn ,Nghệ An) vào cảnh tan cửa nát nhà.

Câu chuyện cảnh giác: Giả vờ xin đi vệ sinh để cướp tiệm tạp hóa / Câu chuyện cảnh giác: Giả vờ tổ chức đám cưới để lừa đảo

Ám ảnh vì những câu chọc ghẹo bông đùa, Tiến nổi cơn ghen và sự mất lý trí trong lúc chếnh choáng hơi men đã khiến anh ta phải trả giá đắt. Vợ chết, con trai phải nương nhờ nhà bác, còn bản thân Tiến phải lĩnh án tù chung thân. 8 năm là khoảng thời gian đắng chát trong tâm hồn kẻ giết vợ với những đớn đau, dằn vặt.

Vụ án của 8 năm về trước

Trước khi khoác án phạm nhân, Hồ Hải Tiến được đánh giá là một thanh niên chăm chỉ, tháo vát và cực kỳ yêu vợ. Tiến xuất thân trong một gia đình làm nông nghiệp nhưng cả bốn chị em Tiến đều được cha mẹ lo cho ăn học đến nơi đến chốn.

Riêng Tiến, sau khi học hết phổ thông, anh ta được gia đình cho theo học nghề điện tại Trường Trung cấp nghề ở thành phố Vinh, tỉnh Nghệ An. Chính trong khoảng thời gian đó đã cho Tiến có cơ hội làm quen với Đặng Thị Nhu SN 1985, nhà ở xã bên. Nhu xinh xắn, mảnh mai, thời điểm quen Tiến còn đang là học sinh phổ thông nên trước vẻ đẹp trai của anh sinh viên trường nghề đã nhanh chóng xiêu lòng.

"Ngày đó học trên thành phố, cuối tuần được nghỉ tôi lại đạp xe gần chục cây số về thăm người yêu, đưa cô ấy đi chơi. Ba năm bền bỉ như thế cho đến khi tôi ra trường, phải đi làm xa", Hồ Hải Tiến nhớ lại.

Phạm nhân Hồ Hải Tiến.

Phạm nhân Hồ Hải Tiến.

Theo lời Tiến kể thì sau khi học xong, anh ta được nhận vào làm việc tại công ty sản xuất xi măng. Công việc của Tiến thường xuyên phải đi công tác xa. Có thời điểm công ty có nhà máy ở bên Lào nên Tiến phải sang đó làm việc. "Tôi chỉ là công nhân điện thôi nhưng công ty điều đi đâu phải đi đó. Thời điểm sang Lào công tác, nỗi nhớ nhà không bằng nỗi lo canh cánh mất người yêu", Tiến tâm sự.

Sau 3 năm ở Lào về, Tiến thở phào nhẹ nhõm khi Nhu vẫn chờ đợi. Vài tháng sau đó, đám cưới giản dị nhưng rất đỗi hạnh phúc của hai người đã diễn ra. Một năm sau ngày cưới, Tiến vui mừng chào đón đứa con trai đầu lòng.

Vợ trẻ đẹp, con trai kháu khính trở thành động lực để Tiến hăng say làm việc hơn. Mỗi khi đi làm về, bao nhiêu căng thẳng tiêu tan khi Tiến nhìn thấy cảnh người vợ xinh xắn đang cười đùa bên đứa con bụ bẫm. Tiến bảo anh ta chưa khi nào hết yêu vợ, nhưng có lẽ cũng vì quá yêu vợ đã khiến anh ta nhạy cảm cả với những lời bông đùa.

Một buổi trưa đầu tháng 7/2011, Tiến đang ngồi ăn cơm với nhóm bạn trong huyện thì bỗng có người ngồi bàn bên nói với sang: "Vợ mày có tính lăng nhăng, cái thằng ở huyện nó tán cho hay, vậy mà vợ mày "dính" luôn…".

Biết là họ say rượu, ai chấp người say bao giờ, nhưng sao Tiến thấy mặt mày nóng ran. Anh ta cầm chai rượu sang bàn bên, uống với người đàn ông này với mục đích "moi" thêm thông tin, nhưng chỉ là những cái cười đùa. Sống mũi cay cay, Tiến phóng xe về nhà nhưng không sao nằm nghỉ được. Tiến bảo trong đầu anh ta lúc đó cứ mường tượng ra cảnh vợ mình tình tứ với người đàn ông khác.

Đến khoảng 14h30, Tiến đến trụ sở UBND xã Hội Sơn nơi vợ làm việc để "hỏi cho ra nhẽ". Tuy nhiên, do trước đó giữa hai vợ chồng Tiến có xảy ra xích mích và Nhu bỏ về nhà ngoại nên khi chồng đến, cả hai lại tiếp tục cãi vã. Tiến đùng đùng bỏ về nhà rồi lấy con dao nhọn bỏ vào túi quần và quay trở lại trụ sở UBND xã Hội Sơn.

Đi thẳng lên tầng 2 để gặp vợ, Tiến kéo chị Nhu bắt về nhà nói chuyện phải trái, nhưng người vợ có lẽ vẫn còn ấm ức vì chuyện mâu thuẫn mấy ngày trước nên lấy lý do đang giờ làm việc, không về. Biết là đuối lý, Tiến lặng lẽ ra ngoài ngồi đợi.

Đến khoảng 16h, Tiến lại quay lên phòng chị Nhu, yêu cầu vợ quay về nhà nói chuyện, song chị Nhu không đồng ý. Tiến cảm thấy bị sỉ nhục nên đã rút dao có sẵn trong người, tấn công vợ. Chị Nhu chỉ kịp kêu lên mấy tiếng thất thanh rồi gục xuống.

Khi mọi người chạy lên phòng làm việc của cô văn thư thì thấy chị Nhu đã nằm gục trên sàn với vết thương sâu ở lưng và hông trái. Mặc dù được nhanh chóng đưa vào bệnh viện nhưng người phụ nữ này đã không qua khỏi. Gây án xong, Tiến đến cơ quan công an đầu thú.

"Lúc tạm giam, tôi biết là mình sai rồi, định bụng khi gặp sẽ xin lỗi cô ấy. 12 ngày sau tôi mới biết là cô ấy chết. Giờ thì tôi không còn cơ hội để xin lỗi cô ấy", giọng Tiến nghẹn đắng.

Chỉ còn là những ký ức về hạnh phúc ngắn ngủi

"Tôi đã từng có một tình yêu đẹp, một mái ấm gia đình mà người đàn ông nào cũng ao ước…. ", Tiến bỏ lửng câu nói, nghẹn ngào khóc. Theo lời Tiến thì trong ký ức của anh ta bây giờ là những ngày hạnh phúc ngắn ngủi. Đó là thời gian Tiến ở bên Lào, nỗi nhớ nhung người yêu được gói ghém vào những trang thư mà tuần nào Tiến cũng viết gửi về cho Nhu. Đến khi lấy nhau rồi, Tiến quyết định nghỉ việc, không đi làm xa nữa.

"Đúng thời điểm tôi xin nghỉ việc ở công ty xi măng thì một công ty thủy lợi ở huyện Anh Sơn mời về làm việc. Được làm việc gần nhà, sáng đi, tối về, tôi yên tâm với hạnh phúc của mình", Tiến kể.

Năm 2007, sau khi cưới Nhu làm vợ, bằng mối quan hệ của mình, Tiến xin cho vợ đi học Trường Trung cấp Kinh tế - kỹ thuật ở thành phố Vinh. Hai vợ chồng Tiến dự định sau khi Nhu học xong, anh ta sẽ xin cho vợ vào làm tại một cơ quan nào đó, vừa có thu nhập vừa nhàn hạ lại vợ chồng cùng công chức, dễ thông cảm và thương nhau hơn.

"Thời gian đầu mới về làm dâu, cô ấy vừa học xong phổ thông, làm gì có bằng cấp để xin việc nên chạy chợ cùng với mẹ chồng. Thấy công việc của vợ vừa vất vả vừa thu nhập bấp bênh nên tôi không muốn. Xin cho cô ấy đi học là tôi phải cố gắng lắm", Tiến kể.

Các phạm nhân trong giờ lao động ở xưởng may.

Khỏi phải nói cũng đủ biết thời điểm đó, Tiến đã phải gồng mình lên như thế nào mới lo đủ tiền trang trải cho cái gia đình nhỏ bé của mình. Một đồng lương của Tiến vừa phải nuôi mình, nuôi vợ lại còn chu cấp tiền ăn học cho vợ.

Theo lời Tiến thì dù vật chất thiếu thốn nhưng đó là thời điểm hạnh phúc nhất của anh ta. Vợ chồng thương yêu nhau, có gì cùng san sẻ. Ban ngày đi làm vất vả, tối về nhìn vợ con ríu rít là bao nhiêu mệt nhọc tiêu tan. Cậu con trai kháu khỉnh như hiểu được nỗi lòng cha mẹ, chỉ ăn no là ngủ, không quấy khóc khiến Tiến cảm thấy vô cùng hạnh phúc.

"Tôi chưa bao giờ hết yêu vợ, có lẽ vì thế nên khi nghe tin vợ mình không đoan chính đã không kìm lòng được", Tiến bộc bạch, gương mặt chợt sa sầm.

Rồi vợ Tiến ra trường, đi làm và bắt đầu từ đây, những tin nhắn trêu đùa và nhất là thấy vợ ngày càng đẹp hơn, ăn mặc đẹp hơn thì máu ghen trong lòng Tiến mỗi ngày một lớn.

Nhắc lại ngày đó, Tiến bảo thời gian vợ chồng anh ta thực sự hạnh phúc là khoảng 3 năm còn sau đó là những hiểu lầm. Máu ghen tuông như con quỷ cứ gặm nhấm dần tâm hồn Tiến, trong đầu anh ta lúc nào cũng bị ám ảnh những lời nói của bè bạn.

 

Tiến bảo lỗi một phần tại vợ… xinh quá, công việc lại tiếp xúc với mọi người; phần nữa tại anh ta quá yêu vợ và một phần không kém quan trọng là do công việc đi tối ngày, chẳng có nhiều thời gian dành cho vợ. Những lúc ngồi tám chuyện ở quán nước vỉa hè, điều hay về vợ thì Tiến lại ít được nghe hơn những câu gièm pha, đôi khi chỉ là nói cho vui của người đời.

Tiến kể rằng khi con trai được 2 tuổi thì vợ Tiến được nhận vào làm văn thư ở xã. Chồng có lương, vợ cũng có thu nhập song điều cốt yếu nhất là vợ ra công tác xã hội lại gần nhà, vừa có điều kiện chăm con vừa không cảm thấy buồn tẻ khi vắng chồng.

Từ ngày đi làm, vợ Tiến cũng chú ý tới việc ăn mặc nên đẹp ra trông thấy. Dẫu biết vợ mình xinh đẹp lại làm văn thư thì không tránh khỏi bị mọi người trêu đùa nhưng lại khiến lòng ích kỷ, tính sở hữu của Tiến càng thêm độc đoán.

Người đời vẫn nói đàn ông thường tham lam và ích kỷ. Tiến cũng không tránh khỏi nên về nhà là săm soi, để ý vợ. Không những thế, Tiến còn sinh tật xấu là xem trộm điện thoại của vợ và nếu thấy có tin nhắn của người lạ, người khác giới gửi tới thì lấy đó để căn vặn, tra khảo vợ. Ban đầu chị Nhu còn giải thích nhưng rồi mãi cái điệp khúc đó thì người phụ nữ này không còn giữ được bình tĩnh.

"Tôi đã làm cô ấy tổn thương khi có lần hỏi vợ rằng đã lên giường với thằng nào chưa. Vì câu nói ấy của tôi mà mâu thuẫn giữa hai người bị đẩy lên đến đỉnh điểm. Nhu ôm con về nhà ngoại nhưng sau đó chúng tôi đã hàn gắn được, quay về đoàn tụ với nhau", Tiến nhớ lại.

 

Cứ tưởng sau bao sóng gió, xa cách mới đến được với nhau, cả hai cùng sẽ trân trọng những gì đang có nhưng Tiến đã không làm được. Lại vẫn điệp khúc kiểm tra điện thoại của vợ.

Một lần đọc trộm tin nhắn của vợ, Tiến thấy có một tin nhắn của người đàn ông khác rủ vợ mình đi chơi. Cơn ghen nổi lên, Tiến lôi vợ ra chất vấn và rồi một cuộc cãi vã nảy lửa đã bùng phát trong gia đình Tiến. Những ngày sau đó, Tiến liên tục tra khảo vợ: "Người đàn ông kia là ai? Sao cô quen người ta? Cô đã đi chơi với họ bao nhiêu lần?...".

Sau nhiều lần giải thích mà chồng vẫn không tin, vợ Tiến đã lớn tiếng đôi co với chồng. Không kiềm chế được, Tiến giơ tay tát một cái như trời giáng vào khuôn mặt xinh đẹp, trẻ trung của vợ. "Vậy là ngày hôm sau, tôi đã nhận được lá đơn ly hôn trước mặt. Cô ấy bắt tôi ký vào đó. Tôi sững sờ không ký và lúc đó, tôi lại xuống nước để mong cứu vãn hôn nhân. Nhưng vợ tôi đã bỏ về nhà ngoại…", Tiến tâm sự.

Bị kết án chung thân về hành vi giết người, Tiến về Trại giam Tân Lập cải tạo, đến nay đã gần 8 năm. Lao động ở đội rau, ngày ngày cuốc đất, trồng tỉa, Tiến mới thấm thía sự mất mát. Giọng nói đầy ân hận và nuối tiếc, Tiến bảo nếu như anh ta tin tưởng vợ, đừng quá nghe lời thiên hạ thì hẳn gia đình đã hạnh phúc biết bao.

"Tôi không còn cơ hội sửa sai nữa rồi. Vợ chết, tôi thì thế này, tội nhất là đứa con, chỉ vì cái tính ích kỷ, nhỏ nhen của tôi mà giờ cháu phải sống nhờ nhà bác, thiếu thốn tình cha mẹ. Không biết sau này lớn lên nó có hận tôi không?"

 

Theo Vĩnh Hà/Cảnh Sát Toàn Cầu
 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Xem nhiều nhất

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm