Su-30KM2 mất tích: Rơi nước mắt đọc bài thơ "Anh đã về rồi"
Sáng 18/6, thi thể của thượng tá Trần Quang Khải, một trong hai phi công mất tích cùng máy bay Su-30KM2 số hiệu 8585, đã được đưa về đất liền trong sự đau xót, tiếc thương của đồng đội, thân nhân và nhiều người dân. Trước đó, chiếc máy bay CASA 212 mang số hiệu 8983 cùng 9 chiến sĩ trong quá trình tìm kiếm phi công Trần Quang Khải cũng gặp nạn mất liên lạc.
Tai nạn kép của 2 chiếc máy bay, sự ra đi của một phi công, và 9 chiến sĩ đang mất tích khiến cộng đồng mạng không khỏi lo lắng. Người thân, gia đình, bạn bè cùng hàng triệu người đang cầu nguyện, hy vọng những phi công mất tích trở về nhà an toàn.
Khắp mạng xã hội, những bài viết được truyền tay nhau thể hiện niềm hy vọng. Có lẽ một trong số bài thơ gây xúc động, khiến hàng trăm nghìn độc giả rơi nước mắt là bài thơ "Anh về rồi" của tác giả Vũ Phương Trang trên diễn đàn Không Quân Confessions.
"Anh Khải về rồi, các anh biết tin chưa?
Anh còn mải kiếm tìm chi nữa?
Anh Khải về, lặng im nghe đất thở
Ngóng các anh, sao anh mãi chẳng về?
Anh Khải về rồi, các anh thấy tin chưa?
Trên truyền hình, người ta đưa nhiều lắm!
Anh Khải về, giữa trùng khơi muôn dặm
Ngủ giấc dài, sau mệt mỏi bão giông...
Anh Khải về rồi! Anh đừng cố ngóng trông
Đừng kiếm tìm. Đừng lo đồng đội nữa
Anh ấy về rồi, trái tim còn ấm lửa
Đợi các anh về, siết thật chặt chiếc ôm...
Anh Khải về rồi. Anh ấy bảo : "Mấy hôm,Trời biển động, anh em tìm vất vả
Thương đồng đội trên CASA mệt lả
Giữa sóng bạc đầu, nên anh tự về thôi!"
Anh Khải về rồi, nụ cười vẫn trên môi
Dù cuốn chặt ... làm chăn... anh đỡ lạnh....
Không đói đâu, lương khô còn nguyên mảnh
Anh Khải về rồi! Về thật đó ! Anh ơi!
Anh Khải về rồi. Sao anh vẫn chưa thôi?
Về đi chứ? Đất nước mình đang gọi...
Đồng đội chờ anh. Sợ anh bay mệt mỏi
Cứ về đi! Anh Khải ổn rồi mà !!!
Anh về đi! Hỡi cánh sắt CASA
Thương đồng đội, nhưng đủ rồi anh ạ!
Kìa anh Chính, anh Chu, anh Đình, rồi anh Mạnh,
Cả anh Toàn , anh Hảo, anh Thế, với anh Lam
Anh Thái nữa... về đi.... Chớ bi quan!
Anh Khải về rồi... Không phải lo nữa nhé!
Các anh về đi, Tổ quốc mình vỗ về
Dạo biển khơi, đêm lạnh, để làm gì?
Về đi anh! Đất nước lệ đẫm mi
Mong các anh, từng giây, từng phút đó!
Về đi nhé, tiếng dân mình đang ngỏ,
Đây là MỆNH LỆNH... Các anh có nghe không?"
Bài thơ đã khiến nhiều độc giả, cư dân mạng xúc động sau khi đọc bài thơ của tác giả Vũ Phương Trang và hi vọng, cầu mong các anh trở về. Một facebooker Hảo Kim sau khi đọc bài thơ đã viết: "Xin biển biếc làm chiếc nôi êm ấm,/Làm con tàu rẽ sóng khơi xa,/Đưa các anh về với mẹ, với cha/Với vợ, con và với đồng/Những cánh én vẫn ngày đêm mong đợi/Các anh về để cất cánh bay lên/Giữ biển, trời, giữ Tổ quốc thiêng liêng/Về đi nhé! các anh về đi nhé!/Tổ quốc, nhân dân đang ngóng đợi từng giờ./Xin biển biếc cho các anh về nguyên vẹn,/Với nụ cười rạng rỡ trên môi,/Với tinh thần của thép đã tôi./Về đi anh những người con ưu tú,/Nơi khơi xa các anh có nghe:/Tiếng non sông đất nước gọi anh về.
Trong những lời thơ, bình luận khiến nhiều người rơi nước mắt khi ngóng tin 9 chiến sĩ mất tích sau sự cố CASA 212 mất tín hiệu, nhà báo Chiến Văn viết:
Khuya rồi
Sao mẹ còn chưa ngủ?
Đừng chờ con nữa
Con không về đâu
Mẹ ơi! Con ở đây có đồng đội rồi
Biển mùa này cũng ấm
Dưới đáy đại dương sâu thẳm
Con chỉ mong mẹ bớt buồn đau.
Con biết mẹ cũng chẳng trách con đâu
Tội bất hiếu bỏ cha mẹ già đi trước
Lá vàng xin đừng thêm gầy guộc
Dưới đáy sâu lá xanh lại đau hơn.
Cha mẹ sinh ra con
Nhưng thân thể con lại thuộc về nơi khác
Đời binh nghiệp có sá chi tên bay đạn lạc
Con có ngã xuống đâu cũng vì ước mong đất nước thanh bình.
Kìa em! Ngủ đi chứ vợ ngoan của anh
Bát cơm kia sao em bớt lại?
Từ lần này anh ra đi mãi mãi
Mỗi lần bưng mâm ra Em đừng cố ngồi chờ.
Đừng chong mắt đợi anh cả những lúc đang mơ
Khi con nhìn em hãy cố giấu mặt đi chỗ khác.
Em có nhớ lần đầu ta gặp
Anh từng nói vui Phi công các anh là những "người trời".
Nên giờ anh không về thì đừng khóc em ơi
Hãy chăm sóc bố mẹ và dạy con nên người em nhé
Anh tin em sẽ luôn mạnh mẽ
Vợ lính mà. Can trường có kém ai?!?
Ngủ đi các con yêu của bố ơi
Chỗ bố nằm ngày xưa giờ con không cần chừa ra nữa
Con cũng đừng để cửa. Bố không về được nữa rồi!
Khi nghe tiếng phi cơ vang lên. Con hãy nhìn lên trời
Có bố, các chú, các anh đang dõi theo con đó
Hãy nghe trong tiếng gió.
Những lời yêu thương bố gửi các thiên thần.
Hãy bản lĩnh bước đi như con của quân nhân
Và viết tiếp trang sử vẻ vang cho quê hương đất nước.
Không có bố ở bên
Nhưng bố tin các con sẽ làm được
Những ước mơ của bố
Dở dang...!!!
End of content
Không có tin nào tiếp theo