Tin tức - Sự kiện

Sự sống mong manh của bé gái 5 tuổi mắc chứng ung thư hạch

Đã trải qua hai cuộc đại phẫu nhưng sự sống của Minh Tuyết lại trở nên mong manh hơn bao giờ hết. Bác sĩ lo ngại vì bé đã không còn tiếp nhận thuốc, có xu hướng kháng thuốc và khối u càng trở nên to dần đang đe dọa trực tiếp tới sự sống của cháu.

5 tuổi, trải qua 2 cuộc đại phẫu nhưng khối u trên cổ bé Tuyết vẫn đang phát triển xấu.
5 tuổi, trải qua 2 cuộc đại phẫu nhưng khối u trên cổ bé Tuyết vẫn đang phát triển xấu.

Bé Tsằn Minh Tuyết sinh năm 2010, hiện đang ngụ tại xóm 8, thôn Nghĩa Hiệp 1, xã Ka Đô, huyện Đơn Dương, tỉnh Lâm Đồng. Vào những ngày Tết Nguyên đán 2015, Tuyết đang chơi đùa cùng bạn bè thì đột nhiên té ngã. Và từ đó đến nay, bệnh viện đã trở thành ngôi nhà thứ 2 của em.
Chị Trường Vy, mẹ bé Minh Tuyết, kể: “Từ nhỏ Tuyết đã không được khỏe mạnh, cũng hay ho, sổ mũi. Mỗi lần vậy cứ đưa cháu lên BVĐK tỉnh Lâm Đồng chữa trị ít ngày lại khỏi. Tới tết 2015 vừa rồi đột nhiên nó bị té, hôn mê, sốt cao mới đưa con lên bệnh viện Nhi Đồng 1 chữa trị mới phát hiện ra bé bị ung thư”.
Anh Tsằn Dũng Minh, cha của cháu bé ngậm ngùi chia sẻ: “Ngày biết con bị ung thư giai đoạn 3 thì mọi thứ như sụp đổ đối với vợ chồng tôi. Cầm tờ kết luận bệnh trên tay, vợ tôi đã ngất xỉu luôn”.

Tuyết vốn là một cô bé hoạt bát, nhưng căn bệnh quái ác biến con thành cô bé u buồn, khó tính.
Tuyết vốn là một cô bé hoạt bát, nhưng căn bệnh quái ác biến con thành cô bé u buồn, khó tính.

Cả hai vợ chồng ít học, chỉ đi làm thuê làm mướn, ăn bữa nay lo bữa mai. Cuộc sống của đôi vợ chồng trẻ vốn đã rất khó khăn nay càng khó khăn hơn. Từ lúc con nằm viện, vợ chồng anh Dũng Minh không thể đi làm được nữa vì suốt ngày ôm con đi viện. Mấy tháng trời chữa trị cho bé Tuyết là chừng ấy thời gian hai vợ chồng ngủ gầm giường, hành lang, gầm cầu thang trong bệnh viện và xin cơm từ thiện sống qua ngày, ai cho gì ăn nấy để cùng con chiến đấu với căn bệnh nghiệt ngã.
Ngày chị Vy đưa Tuyết xuống TPHCM chạy chữa thì con trai nhỏ chưa đầy một tuổi. Chị phải cho con cai sữa sớm, gửi nhờ ông bà nội chăm sóc. Mỗi lần gọi điện về nhà, nghe tiếng đứa trẻ tập nói cứ bập bẹ gọi mẹ mà chị rơi nước mắt. Nhưng biết làm sao, con gái lớn cũng đang khóc nức nở vì cơn đau, vì căn bệnh hiểm nghèo… Những liều thuốc hóa trị mạnh hành Tuyết dữ dội, tóc rụng hết, suốt ngày bé thu lu nằm trên giường bệnh.
Tuyết vốn là một cô bé hoạt bát, nhưng căn bệnh quái ác biến con thành cô bé u buồn, khó tính, không còn muốn giao tiếp với bất cứ ai, trừ mẹ của mình. Mơ ước của con là được đi biển, đi sở thú chơi cùng cha mẹ và có con búp bê… biết khóc. Có lẽ, bé muốn có búp bê khóc cùng mình…
Bác sĩ Ngô Thanh Thủy, Trưởng khoa Nhi bệnh viện Ung bướu TPHCM, người trực tiếp điều trị cho Minh Tuyết cho biết: “Theo kết quả xét nghiệm, chuẩn đoán Tuyết là bị ung thư hạch, hay còn gọi là triệu chứng Lymphôm không Hodgkin. Ca của bé là một trường hợp đặc biệt khó. Bé không thích ứng với các loại thuốc và đang có xu hướng kháng thuốc, tình hình bệnh đang có xu hướng xấu đi rõ rệt. Khối u đang lớn lần, đe dọa trực tiếp tính mạng của cháu”.

Đơn xác nhận hoàn cảnh khó khăn của gia đình.
Đơn xác nhận hoàn cảnh khó khăn của gia đình.

Ông Võ Văn Muôn, xóm trưởng xóm 8 (nơi gia đình anh Dũng Minh cư ngụ) xác nhận: “Gia đình anh Dũng Minh hiện hết sức khó khăn. Vợ chồng trẻ vốn nghèo, có 2 con nhỏ lại có bé tuyết bị bệnh hiểm nghèo, chi phí chữa trị rất tốn kém”.Ông Nguyễn Văn Thoại, trưởng thôn Nghĩa Hiệp I cho biết: “Gia đình anh Dũng Minh hiện rất khó khăn, rất mong các cấp xem xét tạo điều kiện giúp đỡ cho gia đình để có điều kiện cho cháu bị ung thư máu đang nằm viện”.

Nhìn đứa con gái nhỏ bé đau đớn vì khối u và thuốc hành hạ, chị Vy cứ ôm chặt con vào lòng mà khóc trắng cả đêm.
Nhìn đứa con gái nhỏ bé đau đớn vì khối u và thuốc hành hạ, chị Vy cứ ôm chặt con vào lòng mà khóc trắng cả đêm.

Nhiều đêm nhìn đứa con gái nhỏ bé đang mất dần sức sống, chị Vy cứ ôm chặt con vào lòng mà khóc trắng cả đêm. Bởi quãng đường trước mắt quá khó khăn. Bệnh tình con trẻ càng ngày càng nặng. Chi phí chữa trị mượn hàng xóm ở quê đã hết từ lâu. Cơn đau vẫn đang hành hạ con nhỏ từng ngày… Mỗi sáng thức giấc, câu hỏi đầu tiên của Tuyết là: “Mẹ ơi! Bao giờ con được ra khỏi cái lồng chim này hả mẹ? Con sắp được về với cu Bo chưa mẹ?”.
Câu hỏi hồn nhiên của con trẻ khiến chị Trường Vy lại không thể cầm được nước mắt. Một ngày mới nặng nề lại bắt đầu giữa căn phòng bệnh đầy những đứa trẻ mắc bệnh hiểm nghèo…

Nên đọc
Theo báo Dân Trí
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo