Thể thao

Chelsea sẽ phải làm gì để vượt qua 'nỗi ám ảnh' M.U?

Chelsea chỉ còn cách trận chung kết đầu tiên trong mùa giải đầu tiên của HLV Frank Lampard có một trận đấu nữa. Nhưng vấn đề là đấy lại là trận đấu với M.U, đội bóng có thể xem là ác mộng của The Blues mùa này. HLV Lampard liệu có thể làm gì để xua đi nỗi ám ảnh ấy.

Arteta chờ đó, Solskjaer và Lampard đang "oẳn tù tì" / Lampard cảnh báo học trò về hàng công đáng sợ của M.U

Kiểm soát bóng ít hơn

Có một hiện tượng cứ lặp đi lặp lại trong cả ba thất bại của Chelsea trước M.U mùa này. Đó là họ luôn là đội kiểm soát bóng vượt trội. Ở trận mở màn Premier League trên sân Old Trafford, đội bóng của Lampard chiếm 52,3% thời lượng bóng lăn. Còn trong hai trận đấu ở Stamford Bridge (lượt về Premier League và ở Cúp Liên đoàn), con số này là hơn 60%. Trận đấu ở Cúp Liên đoàn ghi nhận Chelsea thực hiện tới 672 đường chuyền, nhiều gần gấp đôi so với của M.U (358).

Những con số ấy phản ánh đúng phong cách chơi bóng mà HLV Lampard đang theo đuổi. Trên tất cả các đấu trường mùa này, chỉ có ba trận Chelsea kiểm soát bóng ít hơn đối thủ. Tuy nhiên, chính điều đó lại biến họ thành một “miếng mồi ngon” cho Quỷ đỏ. Việc cố gắng triển khai bóng một cách đĩnh đạc, ngay cả trên sân nhà, khiến Chelsea mong manh hơn trong những tình huống chuyển trạng thái. Mà M.U, với những tiền đạo tốc độ bậc nhất Premier League, lại cực mạnh trong những tình huống như vậy.

Thực tế là cả bốn bàn thắng mà M.U ghi được ở Old Trafford hồi tháng 8 đều là kết quả trực tiếp của những pha chuyển trạng thái như thế. Tình huống Kurt Zouma buộc phải phạm lỗi với Marcus Rashford trong vòng cấm là điển hình, khi tiền đạo người Anh có thể dốc bóng ở tốc độ cao trong khi Zouma đang phải chạy lùi về gôn nhà trong sự hoảng loạn.

Cũng bởi vậy, HLV Lampard có thể đã nghĩ tới việc chỉ đạo cho các cầu thủ của mình bớt cực đoan trong ý đồ kiểm soát bóng. Dù chiến thuật này có thể là một con dao hai lưỡi bởi M.U bây giờ khác với M.U trước dịch. Với Bruno Fernandes và Paul Pogba, họ đã biến hình thành một đội bóng chơi kiểm soát, có thể tạo được cơ hội ghi bàn từ những tình huống cầm bóng chủ động thay vì chỉ trông chờ vào phản công như trước.

M.U thường thành công với những tiền đạo như Martial trong các tình huống phản công

M.U thường thành công với những tiền đạo như Martial trong các tình huống phản công.

Để Kante đá trụ khi có thể

Nếu Chelsea thay đổi cách tiếp cận, nghĩa là sẵn sàng “chia sẻ” quyền kiểm soát bóng với M.U, HLV Lampard sẽ cần N’Golo Kante ở trung tâm hàng tiền vệ. Cầu thủ người Pháp đang trải qua một mùa giải im ắng vì chấn thương, và khi không bị chấn thương thì anh cũng thường được bố trí đá cao hơn, vì Lampard muốn tiền vệ trụ phải là một cầu thủ có khả năng phân phối bóng tốt (như Jorginho và bây giờ là Billy Gilmour). Nhưng trận đấu với Man City hồi tháng trước cho thấy Kante sẽ trở lại là một con “quái vật” nếu được trả về vị trí “kiểu Makelele”.

Trong chiến thắng 2-1 của Chelsea trước các nhà ĐKVĐ, Kante đã biến khu vực trước mặt hàng thủ của The Blues trở thành gần như bất khả xâm phạm. Đó là trận đấu mà các cầu thủ Man City chỉ tung ra được có hai pha dứt điểm trúng đích. So với Man City, hàng tiền vệ M.U không được nhuần nhuyễn bằng. Nhưng với Fernandes và Pogba, họ có đủ chất liệu để chơi kiểm soát, cố gắng khai thác khoảng trống giữa các tuyến và tạo ra cơ hội từ đó. Những khoảng trống ấy chắc chắn sẽ ít đi đáng kể nếu người đá trụ cho The Blues là Kante, thay vì Gilmour hay Jorginho!

Sử dụng wing-back

Trong trận thắng 4-0 trước Chelsea ở vòng mở màn, M.U sử dụng sơ đồ 4-2-3-1, và họ đang trở lại với sơ đồ này để có thể kết hợp tốt nhất bộ đôi tiền vệ ngôi sao Fernandes-Pogba. Tuy nhiên, trong cả hai chiến thắng ở Stamford Bridge, HLV Solskjaer đều đổi sang sơ đồ 3-4-1-2. Sơ đồ này vừa giúp họ có sự chắc chắn nơi hàng thủ (chỉ 3 trong số 29 cú sút của Chelsea trong 2 trận này đi trúng đích), vừa có đủ người trong những pha phản công. Thế nên, hoàn toàn có khả năng Solskjaer sẽ “bổn cũ soạn lại”.

HLV Lampard, vì vậy, có thể cân nhắc chuyển từ sơ đồ 4-3-3 quen thuộc sang sơ đồ 3-4-2-1 mà ông từng sử dụng vài lần ở mùa giải này. Với sự có mặt của các wing-back, Chelsea có thể hạn chế được khả năng hoạt động của các wing-back bên phía M.U, và họ sẽ gặp nhiều khó khăn hơn trong việc tìm kiếm được một vị trí và tư thế tạt bóng thuận lợi như khi Aaron Wan-Bissaka kiến tạo cho Anthony Martial ghi bàn hồi tháng 2. Ngoài ra, với thay đổi này, Chelsea sẽ lại có được một trong những hậu vệ ghi bàn nguy hiểm nhất châu Âu, đó là Marcos Alonso.

M.U kiểm soát tốt hơn với Fernandes và Pogba

 

Trong sáu trận đấu ở Premier League mà Pogba và Fernandes đá chính cùng nhau, có tới 4 trận M.U kiểm soát tới hơn 60% thời lượng bóng lăn. Họ ghi ít nhất 2 bàn mỗi trận trong các trận này. Số cơ hội ngon ăn (big chance) mà họ tạo ra cũng tăng lên, từ 2,1 trong 30 vòng đầu tới 3,0 trong 5 trận với Fernandes và Pogba. Bàn thắng kỳ vọng cũng tăng từ 1,71 mỗi trận lên 1,93.

2 người kèmMaguire khi M.U đá góc?

Chelsea là một trong những đội bóng phòng ngự phạt góc kém nhất Premier League mùa này. Trong khi đó, M.U lại đang sở hữu một trong những trung vệ đánh đầu tốt nhất giải. Chỉ có Tarkowski (5,2) và van Dijk (5) là những trung vệ có số pha chiến thắng trong không chiến trong 90 phút nhiều hơn Harry Maguire (4,6) mùa này. Ở trận đấu hồi tháng 2, Maguire chính là người ấn định tỉ số 2-0 cho M.U từ một quả phạt góc.

29.Mùa này Kante không có duyên với M.U. Anh chỉ vào sân ở ít phút cuối trận lượt đi, và phải rời sân chỉ sau ít phút đầu trận lượt về. Tổng cộng chỉ là 29 phút.

 

Clip các bàn thắng đẹp
 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm