Tin tức - Sự kiện

Thương bé 11 tháng tuổi bị teo thực quản và không có hậu môn

Mỗi lúc lên cơn đau, người cháu bắt đầu tím tái và khóc không thành tiếng khiến ai nhìn vào cũng ứa nước mắt. Dù chưa đầy 1 tuổi nhưng cháu Trần Nhật Anh (SN 2014) đã phải trải qua 2 lần phẫu thuật vì dị tật teo thực quản và không có hậu môn.

Tìm về khu tập thể ngành đường sắt tại cung đường Kim Lũ, xã Kim Hoá, huyện Tuyên Hoá (Quảng Bình), nhắc đến bé Trần Nhật Anh, con trai đầu lòng của anh Trần Văn Quân (SN 1982) và chị Hoàng Thị Hồng Thuý (SN 1985, ở thôn Xuân Lai, xã Xuân Thuỷ, huyện Lệ Thuỷ, Quảng Bình) không ai là không biết. Một đứa bé kháu khỉnh chưa đầy 1 tuổi, nhưng mỗi khi lên cơn đau, người cứ tím tái, nằm vật vờ gào khóc, dù ai dỗ dành cũng không chịu nín. Mới 11 tháng tuổi thôi, nhưng em đã phải trải qua 2 lần phẫu thuật kéo dài để giành giật sự sống mong manh.

Chị Thúy nghẹn ngào kể, lúc mới sinh ra, cháu khoẻ mạnh bình thường và nặng hơn 2,4 kg, nhưng 3 ngày sau cân nặng của cháu đã giảm xuống còn 1,7 kg, người càng ngày càng tím tái, bú xong là ói ra liền và không thể đi vệ sinh được.

Hằng ngày cháu bé 11 tháng tuổi vẫn bị những cơn đau hành hạ.
Hằng ngày cháu bé 11 tháng tuổi vẫn bị những cơn đau hành hạ.

Sau khi thăm khám tổng thể ở bệnh viện tuyến huyện, các bác sĩ cho biết, cháu bị teo thực quản và không có hậu môn khiến cả gia đình như choáng váng. Ngay sau đó, cháu phải chuyển gấp vào Bệnh viện Trung ương Huế phẫu thuật để cứu lấy sự sống. Tuy nhiên, do cháu bị teo thực quản và mọi người trong gia đình không ai biết nên khi cho cháu ăn thì toàn bộ sữa, nước bị tràn hết vào phổi khiến phổi bị viêm nặng nên việc phẫu thuật để cứu lấy sự sống cho Nhật Anh dường như rơi vào bế tắc.
Theo các bác sĩ tại bệnh viện này, trường hợp như cháu Trần Nhật Anh là rất hiểm, bởi cháu vừa mắc chứng teo thực quản và không có hậu môn cùng một lúc, cùng với đó cháu lại bị viêm phổi nặng nên nếu được phẫu thuật thì cơ hội thành công cũng không quá 20% và các bác sĩ khuyên gia đình nên chuẩn bị tâm lý trước.

Từ sau khi sinh đến nay, cháu đã đạt được hơn 6,5 kg, tuy nhiên đứa trẻ ấy còn phải phẫu thuật 4 -5 lần nữa với chi phí rất tốn kém.
Từ sau khi sinh đến nay, cháu đã đạt được hơn 6,5 kg, tuy nhiên đứa trẻ ấy còn phải phẫu thuật 4 -5 lần nữa với chi phí rất tốn kém.

“Tại đây, hai vợ chồng tôi khóc cạn nước mắt khi chứng kiến cảnh con nằm trong lồng kính, người thì teo tóp chỉ còn da bọc xướng và người tím tái. Cả gia đình chỉ biết cầu nguyện cho cuộc phẫu thuật thành công để cháu nó được sống dù nó có bị dị tật gì đi chăng nữa gia đình cũng chấp nhận”, chị Thuý nhớ lại.
Sau ca phẫu thuật, các bác sĩ đã đặt một ống xông dạ dày để bơm thức ăn trực tiếp vào dạ dày cho cháu, đồng thời làm một hậu môn nhân tạo ngay bên thành bụng. Ngoài ra, về chứng teo thực quản thì các bác sĩ đã phải cắt hở và đưa ống thực quản ra ngoài da để khi cháu thèm ăn hay khát nước thì thức ăn sẽ được chảy ra ngoài qua lỗ hở đó tránh thức ăn đi ngược vào phổi gây viêm phổi và để tránh viêm nhiễm các vết thương trên cơ thể.

Nhìn đứa trẻ chưa đầy 1 tuổi với bao nhiêu là ống dẫn, bông gạc quấn quanh người khiến ai cũng ứa nước mắt.
Nhìn đứa trẻ chưa đầy 1 tuổi với bao nhiêu là ống dẫn, bông gạc quấn quanh người khiến ai cũng ứa nước mắt.

Vì điều kiện gia đình quá khó khăn nên sau gần 2 tháng điều trị liên tục tại bệnh viện, gia đình phải xin các bác sĩ cho cháu được xuất viện để về nhà chăm sóc. Tuy nhiên, được 1 tuần sau thì cháu bị viêm phúc mạc do hở miếng nối nên lại phải tiếp tục vào bệnh viện để hút dịch trong ổ bụng. Thêm một lần nữa, đứa trẻ mới mấy tháng tuổi lại phải trải qua cuộc phẫu thuật kéo dài gần 5 giờ đồng hồ trong cơn đau tột cùng và tình trạng sức khoẻ suy kiệt.
Quá thương con, hai vợ chồng đành bỏ hết mọi công việc để vào chăm con nơi bệnh viện, nhưng với đồng lương ít ỏi của hai vợ chồng không đủ mua thuốc thang cho con. Cùng với đó là tiền ăn uống, viện phí cũng đã tiêu tốn hết số tiền cả trăm triệu đồng.

Vì điều kiện kinh tế gia đình khó khăn nên gia đình phải xin bác sĩ cho cháu về nhà để tự chăm sóc.
Vì điều kiện kinh tế gia đình khó khăn nên gia đình phải xin bác sĩ cho cháu về nhà để tự chăm sóc.

Một lần nữa gia đình đành phải ngậm ngùi xin cho con được xuất viện để về nhà tự chăm sóc. Và suốt từ tháng thứ 4 đến nay, hai vợ chồng đành thay nhau nghỉ việc để ở nhà chăm con nên giờ đây tổng lương của 2 vợ chồng chỉ còn khoảng gần 4 triệu đồng. Hiện tại, riêng tiền thuốc men, sữa, bông băng, ống xông dạ dày… mỗi tháng của con cũng đã tiêu tốn gần 5 triệu đồng nên càng khiến gia đình như rơi vào ngõ cụt.
Nghĩ về những ngày tháng phía trước, hai vợ chồng không biết xoay đâu ra số tiền gần cả trăm triệu đồng để phẫu thuật cho con. Chị Thúy sụt sùi: “Bác sĩ bảo, lúc nào cháu đạt cân nặng là từ 7 đến 10 kg thì đưa cháu vào để phẫu thuật tiếp, phẫu thuật càng sớm càng tốt để cháu sớm hồi phục và phát triển tự nhiên, đồng thời hạn chế bớt những dị tật không đáng có sau này. Giờ cháu cũng đã được 6,5 kg, nhưng gia đình không còn biết vay ai mượn ai nữa để tiếp tục đưa cháu vào để phẫu thuật nữa. Mọi người ơi, xin hãy cứu lấy cháu với chứ giờ gia đình cũng đã hết cách rồi!”. Theo chị Thuý, cháu Nhật Anh còn phải trải qua 4 – 5 lần phẫu thuật nữa với chi phí vô cùng tốn kém.

Cháu Nhật Anh đã đạt cân nặng để tiếp tục phẫu thuật, nhưng hiện giờ gi đình quá khó khăn nên chưa thể đưa con vào phẫu thuật được.
Cháu Nhật Anh đã đạt cân nặng để tiếp tục phẫu thuật, nhưng hiện giờ gi đình quá khó khăn nên chưa thể đưa con vào phẫu thuật được.

Rời căn nhà nhỏ ở khu tập thể, lòng chúng tôi như trĩu nặng, không biết những ngày tới đây, đôi vợ chồng trẻ với đồng lương ít ỏi sẽ biết xoay đâu ra chi phí hàng trăm triệu đồng để đưa con đi phẫu thuật, cứu sống lấy sự sống mong manh ấy. Nhìn đứa trẻ còn non nớt, đang từng ngày, từng giờ chống chọi với căn bệnh quái ác khiến mọi người không khỏi chạnh lòng xót xa.

 

Nên đọc
Theo báo Dân Trí
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo