Thương cháu bé 4 tuổi mất cả bố lẫn mẹ sau tai nạn
Chỉ trong phút chốc, Hải thành đứa trẻ mồ côi
Hiểu được nỗi đau của gia đình ông Nguyễn Viết Long (SN1958 ) và bà Trần Thị Thuyện (SN 1959) ở thôn Tây, xã Hiền Ninh, huyện Quảng Ninh, Quảng Bình. Từ khi người con trai và con dâu ông bà bị tai nạn mất, bà con làng xóm cứ rảnh lại sang trò chuyện, chia sẻ nỗi mất mát với gia đình.
Ngày 21/2, anh Nguyễn Viết Hùng (SN 1989) chở theo vợ là chị Hoàng Thị Thắm (SN 1992) và con trai Nguyễn Hoàng Hải (SN 2012) trên đường từ nhà ngoại về không may bị tai nạn. Chiếc xe khách giường nằm đã hất văng hai bố con anh xuống bên vệ đường vá kéo lê chị Thắm trượt văng xa 70 m.
Lúc người dân chạy đến hiện tường thì cả hai anh chị đã tử vong, còn cháu bé ngất lịm nằm im một chỗ.“Chúng tôi nhận được tin báo vào khoảng 16h chiều, bà nhà tôi nghe xong cũng ngất luôn, không còn biết gì nữa. Còn tôi, cố lết đến hiện trường để nhận thi thể con mà như người mất hồn. Quá bất ngờ, chúng tôi không thể tin nổi”, ông Long kể lại.
Lúc người thân lo tang lễ cho bố mẹ thì cháu Hải đang nằm cấp cứu trong bệnh viện. Cháu bị gãy cả hai chân, gãy và mẻ xương đòn, bó bột khắp người.
“Nằm viện được 14 ngày thì cháu được về nhà, cháu bám tôi lắm, bắt bà phải nằm cạnh. Mỗi lần cháu đòi ba, mẹ khóc ầm lên là cả nhà phải bảo ba mẹ đi làm chưa về. Chỉ còn một tay không bó bột, cháu cầm ô tô, máy xúc đồ chơi rồi cười. Mỗi lần cháu khóc tôi cũng khóc, có khi thấy cháu cười tôi cũng khóc”, bà Thuyện tâm sự.
“Ba mẹ đi làm sắp về chưa bà?”
Chúng tôi đến đúng vào bữa cơm trưa, căn nhà nhỏ nghi ngút khói hương, giữa nhà là ban thờ lập vội với mâm cơm cúng anh chị đã nguội ngắt. Thức ăn được dọn xuống, cả nhà không ai cầm đũa.
Gian cạnh đó đặt chiếc giường để cháu Hải nằm, bà Thuyện phải nằm một bên. Hải cứ ôm cổ, không cho bà bước xuống giường. Người cháu bó bột cứng đơ, chỉ còn tay phải còn cựa quậy được. Có người hỏi bố mẹ, cháu bảo đi làm chưa về làm ai cũng rớt nước mắt.Cháu chưa hiểu được nỗi đau mất bố mẹ nhưng vụ tai nạn ám ảnh làm cháu hay khóc thét về đêm và rất bám bà. “Trước, tôi giữ cháu để bố mẹ cháu đi làm, có khi ra ruộng cháu vẫn đi theo. Giờ chân không đi được cháu hay bảo tôi, lúc nào đi được cháu lại đi vãi đạm cho lúa với bà”, bà Thuyện kể.
“Nhà có hơn 3 sào ruộng, làm không đủ ăn một năm, hằng ngày bà Thuyện trông cháu, con dâu làm công nhân của Công ty may 10, còn tôi và Hùng đi làm thuê. Từ phụ xây, bốc vác, ai thuê gì cũng làm. Cuộc sống chật vật nhưng cũng rất đầm ấm.
Từ khi xảy ra sự việc, nhà xe cũng có đến thăm hỏi, lo tiền mai táng cho hai con và thăm nom cháu Hải nhưng nỗi mất mát quá lớn”, ông Long nói.
Ông Nguyễn Thanh Đường, trưởng thôn Tây thông tin, gia đình ông Long là hộ cận nghèo, từ khi xảy ra vụ tai nạn đến nay, chính quyền và người dân trong vùng cũng đã kêu gọi mọi người đóng góp, giúp đỡ gia đình và cháu Hải sớm vượt qua nỗi đau.
Thắp nén hương cho anh chị trước lúc ra về, nhìn sang giường bên cạnh thấy Hải nằm, tay phải chơi đồ hàng và thỉnh thoảng lại hỏi ba mẹ đi làm gần về chưa khiến chúng tôi rơi nước mắt.
End of content
Không có tin nào tiếp theo