Viên thuốc vitamin và chuyện khủng long heroin chui qua lỗ kim
“Sáng sớm nào đọc báo mà không thấy những chuyện sốc thì e rằng mình đang ở một nước nào đó, chứ không phải Việt Nam”- bác hàng xóm tuổi 75 của tôi đã đúc kết như vậy.
Nghe ra cũng chẳng quá lời chút nào. Thì đây này, sáng nay tôi đọc chuyện một y tá ở Trạm y tế xã Cẩm Trung (Cẩm Xuyên, Hà Tĩnh) lấy hạt đậu cho trẻ uống rồi bảo đó là vitamin A.
Chuyện xảy ra ngày 1/12, trẻ em từ 6 tháng tuổi đến 5 tuổi ở xã Cẩm Trung được nhân viên y tế hướng dẫn, cho uống vitamin A. Tại hội quán thôn 10, y tế thôn bản Võ Viết Hùng đã lấy một gói nilông ra rồi phát cho mỗi bé một viên vitamin A màu nâu giống như hạt đậu leo. Nhiều bà mẹ thấy lạ liền hỏi, y tá Hùng nói đây là thuốc ngoại, rất cứng. Cháu nào không uống được có thể cắn nhỏ cho uống…
Nhìn hạt đậu leo cứng ngắc như đá, cắn nát ra rồi cũng vẫn là những mảnh nhỏ sắc nhọn, vậy mà y tá này bảo các bà mẹ cho trẻ 6 tháng tuổi non nớt uống, chẳng biết là uống kiểu gì? Cũng may các bà mẹ ở Cẩm Trung vẫn còn sáng suốt hơn ông y tá kia, thấy hạt đậu thì biết rõ đó là hạt đậu, không cho con uống, nên mới không có những hậu quả đau lòng.
Còn nếu không, chắc chắn sẽ có những tai biến do trẻ hóc dị vật đường thở mà hậu quả chẳng biết sẽ nguy hiểm đến đâu.
Chuyện này có sốc không? Theo tiêu chuẩn của bác hàng xóm nhà tôi, thế là đáng sốc lắm rồi chứ còn gì nữa. Bởi một người có nhận thức bình thường, nhìn hạt đậu thì biết là hạt đậu, còn một người đã được đào tạo về y khoa mà lại nhìn hạt đậu ra viên thuốc vitamin A màu đỏ, có vỏ con nhộng chứa dung dịch nước bên trong thì có lẽ chỉ có ở… Việt Nam.
Một người- không- bình- thường như thế, mà vẫn hàng ngày đảm nhiệm việc chăm sóc sức khỏe cho người dân, đúng là vừa sốc vừa đáng lo sốt cả vó.
Nhưng chuyện hạt đậu suy cho cùng cũng là chuyện bé, nó xảy ra được thì đương nhiên ở nước mình, những chuyện to tát hơn cũng hoàn toàn có thể xảy ra. Đó là vụ lô hàng có chứa 600 bánh heroin lọt qua sân bay Tân Sơn Nhất, qua máy soi và kiểm soát của hải quan như qua chốn không người, ung dung đi tới Đài Loan.
Ông Trần Mã Thông- Phó cục trưởng cục Hải quan TP.HCM cho biết trên báo Tuổi trẻ: “Sau khi tiếp nhận thông tin về vụ việc phía Đài Loan phát hiện ma túy, chúng tôi rất bức xúc và cho kiểm tra lại toàn bộ quy trình tiếp nhận, xử lý, ứng dụng rủi ro đối với lô hàng.
Qua kiểm tra hệ thống máy tính và những người có trách nhiệm liên quan, toàn bộ quy trình được tuân thủ chặt chẽ theo quy định. Việc để lọt 600 bánh heroin là một rủi ro trong quá trình áp dụng thông quan điện tử.
Hiện chúng tôi đang chờ kết quả điều tra của cơ quan cảnh sát điều tra, từ đó đưa ra hướng xử lý kỷ luật cụ thể với những cá nhân, đơn vị có liên quan”.
Đấy nhé, theo người có trách nhiệm của ngành Hải quan thì đó chỉ là chuyện rủi ro mà thôi, cũng chả khác nào ông y tá nhầm hạt đậu thành viên thuốc, hải quan cũng hoàn toàn có thể nhầm heroin là một loại hàng- hóa- thông- thường, chuyện đơn giản, ai mà chẳng hiểu được.
Chỉ có người dân là không chịu hiểu, vì họ thắc mắc, bà chị tôi mang 2kg bột sắn dây qua Mỹ cho con, đến sân bay Tân Sơn Nhất bị hải quan kiểm tra rồi đình lại, đi xác minh tơi bời, mà đây lại là những 600 bánh heroin.
Nhưng cái khiến tôi sốc hơn là lời giải thích của ông Thông khi lý giải nguyên nhân của sự rủi ro này, ông cho biết: “Lỗ hổng ở đây là hải quan thiếu thông tin. Toàn bộ quá trình lập tờ khai, vận chuyển hàng hóa và thông quan đều bình thường, hải quan không nhận được bất cứ thông tin bất thường nào từ các cơ quan chức năng, tổ chức, cá nhân bên ngoài hay cảnh báo bất thường trong lô hàng nên để máy tính tự động xử lý, không kiểm tra thực tế”.
Nghe thật đúng là chuyện cười ra nước mắt.
Ông hải quan bảo vụ này là do không nhận được thông tin cảnh báo bất thường từ bên ngoài, nên chúng tôi chủ quan, không kiểm tra. Ô hay, thế nhiệm vụ “gác cửa” của hải quan là gì mà lại phải nhờ cơ quan chức năng, tổ chức bên ngoài cảnh báo thì mới kiểm tra thực tế?
Mà cứ theo kiểu lý giải này thì không biết ông Thông còn đợi gì, đợi bọn buôn heroin phát ra tín hiệu cảnh báo có “hàng trắng” để cho hải quan vào cuộc kiểm tra thì mới đúng quy trình hay sao?
Nói đến đây chợt thấy theo kết quả nghiên cứu của Tổ chức News Economics Foundation (NEF), Việt Nam được xếp vào top 5 nước hạnh phúc nhất thế giới năm 2009 và là nước châu Á duy nhất có mặt trong top 10, năm 2012 đứng ở vị trí thứ 2 cũng là chả sai đi đâu một ly nào. Nước hạnh phúc bởi vì dân vui vẻ, được cười suốt ngày, mà cười ở ta thì dễ lắm, cứ mở báo ra mà cười.
Ngoài hai chuyện cười ra nước mắt về hạt đậu và 600 bánh heroin ở trên, tôi còn thấy hai chuyện cười cũng thuộc hàng xuất sắc nữa.
Đó là chuyện ông Thân Văn Khoa- Phó Bí thư thường trực Tỉnh ủy, Chủ tịch Hội đồng nhân dân, Trưởng đoàn Đại biểu Quốc hội tỉnh Bắc Giang đã phát biểu về vụ án oan sai của ông Nguyễn Thanh Chấn: “Cũng cần động viên để anh em cán bộ không vì việc này mà nhụt chí".
Hay ông Tiến sĩ Nguyễn Duy Phương, Phó trưởng Khoa Luật, Đại học Huế cho rằng: “bản thân ông Chấn cũng phải rút kinh nghiệm khi tự mình nhận tội mặc dù không có tội”.
Đọc những phát ngôn thế này mà người dân ta không cười (ra nước mắt) thì chớ kể. Có một câu ngạn ngữ của người Do Thái nói rằng: “Con người suy nghĩ còn Thượng đế thì cười”, nếu cứ được cười suốt vì những chuyện sốc thế này, người dân Việt đã ngang hàng Thượng đế rồi còn gì, còn kêu ca gì nữa.
End of content
Không có tin nào tiếp theo